Editor: LacYen1012
* Truyện được đăng duy nhất trên Wattpad*
TRUYỆN CHƯA ĐƯỢC BETA
———————
"Đã để đồng chí cảnh sát phải lo lắng"
Thanh âm rất yếu ớt, uể oải.
"Đồng chí cảnh sát, người kia —— "
"Anh yên tâm, đã giam giữ về đồn cảnh sát.
"
Giang Yểu từ đoạn đối thoại của cậu cùng cảnh sát câu được câu không mới biết được, cậu đến trong thành làm sự tình, ngẫu nhiên gặp người áo đen đang trộm đồ áo, vừa định chế phục lại phát hiện hắn là tội phạm giết người đang truy nã năm gần đây ở Lâm Dương.
Giang Yểu nghe tới không khỏi cảm thấy cậu cô thật sự là quá dũng.
Tội phạm giết người cũng dám bắt.
Thời gian đã muộn, cơ bản đã hiểu rõ tình huống.
cảnh sát lưu phương thức liên lạc của cậu liền rời đi.
Vừa đi đến cửa, bệnh nhân mới cũng đồng thời vào cửa.
"Cảnh sát Tần?!"
" Cảnh sát Hạ?!"
Hai âm thanh không hẹn mà cùng đồng thời vang lên, khiến Giang Yểu vô ý thức nhìn lại.
Chỉ thấy hai người vào cửa, một người nam nhân trung niên mặc áo trắng quần đen đơn giản già dặn, và một nữ sinh tuổi không lớn lắm!
Không phải là cô gái lần kia cô ở phòng ăn trông thấy cùng Tần Khải Chi chuyện trò vui vẻ sao!!
"Cảnh sát Tần! Sinh bệnh sao?"
"Không có, là do thân thể cháu gái tôi không thoải mái.
"
Cháu gái?!
Giang Yểu trừng lớn mắt, không thể tin nhìn cửa.
Cảnh, sát, Tần?
Giang Yểu yên lặng tái diễn vừa rồi xưng hô cảnh sát.
Lại nói người trung niên được gọi là Tần cảnh sát, dáng dấp khá quen nha.
So với người thường tuổi này tóc cũng sắp hoa râm, nhưng người này lại khác, mái tóc vẫn đâm màu, đôi mắt sâu, thâm thúy lại đẹp mắt!
Lông mày hơi nhíu, Giang Yểu cảm thấy mình lại phát hiện được bí mật.
Cho nên! Kiếm Hiệp Hay
Ta đem ngươi trở thành tình địch, kết quả ngươi là cô em chồng???
Thần sắc Giang Yểu cổ quái, trong lúc nhất thời không biết đối mặt với cái duyên phận đáng chết này nên cười hay nên khóc.
"Cậu cũng đã tỉnh, con nên trở về trường học.
"
"Ai nha, giờ này đã rất trễ.
Để ngày mai trở về đi.
Hôm nay nhờ có Yểu Yểu, nếu không phải thì cậu con cũng chết bên ngoài cũng không biết.
"
"Phi phi phi! Nói mê sảng cái gì đâu!"
Giang Yểu nhìn thần khí cậu đã khôi phục một chút, cuối cùng vẫn yên lòng.
Trong phòng bệnh chỉ có ghế nhựa chồng chất ghế dựa, Giang Yểu không cứng rắn cầu ở lại, nói tạm biệt rồi quan tâm vài câu liền đón xe về trường học.
Giang Yểu bất đắc dĩ, vừa về đến liền gặp phải tan học, dứt