Thật sự dám mang sự nghiệp ra mạo hiểm ép lấy một câu xin lỗi của cô.
Trong lòng Giang Nhược có một suy đoán, có lẽ thứ mà Đỗ Thịnh Nghi quan tâm không phải sự nghiệp cũng không phải câu xin lỗi kia, cô ta đơn thuần muốn làm sự tình rối lên đến mức trời long đất lở mà thôi.
Còn về việc làm thế có chỗ nào tốt, vì sao phải làm vậy, thế thì có khả năng phải lội ngược dòng đến quá khứ của Lục Hoài Thâm và Đỗ Thịnh Nghi.
Sẽ chẳng bao giờ có mối cừu hận và lòng thù địch vô duyên vô cớ trên thế giới này đâu nhỉ?
Đương nhiên, trừ bỏ những người có cuộc sống gian khổ quá mức, tư chất và tầm nhìn bản thân chẳng cách nào tìm kiếm được đường hướng tốt đẹp khai sáng chính mình, do đó dẫn tới tâm lý u ám, hoặc là người có bệnh tâm lý.
Bọn họ sẽ truyền cảm xúc tiêu cực của mình sang người khác hoặc nơi khác, từ đó đạt được sự an ủi hoặc khoái cảm về mặt tâm lý.
Nhưng mà trông Đỗ Thịnh Nghi không có vẻ bị bệnh, cũng không giống dáng vẻ tố chất tâm lý không bình thường.
Vài phút sau Vương Chiêu đã tới dưới nhà, Giang Nhược mở cửa an ninh cho cô ấy, trong tay Vương Chiêu xách túi xách cỡ lớn, tay kia cầm ipad đi vào cửa nhà cô.
“Xem cả rồi chứ?” Vương Chiêu đi vội, có phần hổn hển.
Hôm nay vốn là cuối tuần, sau khi Vương Chiêu chuyển đến bộ phận quan hệ công chúng, lượng công việc gia tăng, thật vất vả mới có một cuối tuần hoàn toàn rảnh rỗi, kết quả trời còn chưa sáng, bộ phận đã gọi điện thoại tới triệu tập cuộc họp khẩn cấp, khởi động dự án khủng hoảng truyền thông.
Chính bởi bài đăng Weibo của Đỗ Thịnh Nghi, khiến fans của cô ta hướng lửa giận về phía DS, cho rằng cái gọi là sự cố ghi hình kia, vốn không đơn thuần chỉ là ngoài ý muốn.
Cách sự cố ghi hình của Đỗ Thịnh Nghi đã qua mười ngày, trong khoảng thời gian này, bởi vì chân bị thương, Đỗ Thịnh Nghi đã ngừng tất cả lịch trình quay phim điện ảnh và quảng cáo.
Nhưng do bộ phim điện ảnh dịp nghỉ hè, kiếm danh kiếm lợi cho Đỗ Thịnh Nghi, lượng fans tăng đột biến.
Đặc biệt trước đó không lâu lại truyền ra tin một bộ phim điện ảnh rất được mong chờ trong dịp Tết Âm Lịch đã định Đỗ Thịnh Nghi cùng Tần Thư Nhiên làm nam nữ chính, Tần Thư Nhiên là tiểu sinh lưu lượng tuyến một, hai cái tên đặt chung một chỗ, thanh danh Đỗ Thịnh Nghi càng nở rộ hơn.
Tóm lại, Diêu Bình, người quản lý của Đỗ Thịnh Nghi cũng không buông tha cơ hội này, cọ nhiệt Tần Thư Nhiên, mua hot search xào xáo hình tượng mỹ nhân khí chất cao ngạo cho Đỗ Thịnh Nghi, tóm lại làm sao có thể nổi thì xào xáo như thế, tiếng tăm càng xào xáo càng hot rần rần.
Nhưng tốt quá hoá lốp, hot xong chính là flop, đám anti cũng thừa cơ chen chúc ùa lên, một bộ phận cảm thấy Đỗ Thịnh Nghi tạo thành sức cạnh tranh quá lớn cho thần tượng của mình, một bộ phận khác đều là thủy quân mà một số người trong cuộc mua chuộc để bôi nhọ mà thôi, lại có một bộ phận nhỏ đơn thuần là ghét cô ta, cho nên khiêu khích cộng thêm chửi đổng.
Ở mức độ nổi tiếng thế này, bài đăng Weibo lúc hơn 2h sáng của Đỗ Thịnh Nghi, fans lâu năm đều thuộc đảng cú đêm, ngọn lửa sau bài đăng Weibo nhanh chóng cháy rừng rực.
Lúc phát hiện, tiêu đề “Đỗ Thịnh Nghi yêu cầu một lời xin lỗi từ DS” đã leo lên top 1 hot search, gây ra ảnh hưởng nhất định đối với danh dự DS.
Vật đổi sao dời, mặt trời ló rạng, sau khi sương tan, một ngày mới lại tới, càng thêm nhiều người cầm di động đăng nhập mạng xã hội, tình thế càng như ngựa đứt cương khó có thể khống chế.
Ở công ty, thời điểm các quản lí cấp cao cấp trung đang giậm chân thì Giang Nhược...!vẫn ngáy o o, hoàn toàn không hay biết chuyện bên ngoài.
Vương Chiêu biết tình hình sức khỏe của Giang Nhược, hôm qua trước lúc ngủ, hai người còn tám chuyện như lệ thường, Giang Nhược bảo bụng cô không thoải mái, trong lòng bất an, mấy ngày nay dự định không ra ngoài, ở nhà tĩnh dưỡng.
Mà công ty cần Giang Nhược cung cấp thêm tình tiết bên trong, thuận tiện cho công ty đưa ra sách lược ứng phó chuẩn xác hơn, Vương Chiêu nghĩ thầm cô ấy ra mặt, có khả năng sẽ bớt đi chút vòng vèo, cũng lược bớt một số việc làm theo phép công, hơn nữa cô ấy sẽ lọc bỏ việc riêng tư của Giang Nhược.
Vương Chiêu mới vừa ngồi xuống sofa đã kêu khổ không ngớt, “Vì việc này, chưa đến 6h tôi đã dậy, đến bây giờ ngay cả nước cũng chưa được ngụm nào.”
“Tôi nướng ít bánh mì cho cô? Trong tủ lạnh còn có nước cam với sữa bò.”
“Loại ngũ cốc nguyên cám à? Tôi giảm béo.”
“Có loại ngũ cốc nguyên cám.”
“Thế bánh mì ngũ cốc cộng nước cam.”
Giang Nhược vào phòng bếp, Vương Chiêu móc một tệp tài liệu dày từ trong túi xách của cô ấy, tay trái di động, tay phải ipad, ipad dùng để quan sát động thái trên mạng theo thời gian thực, di động dùng để liên hệ với đồng nghiệp.
Giang Nhược ở phòng bếp, Vương Chiêu không quên mình đang mang nhiệm vụ công việc tới, hỏi Giang Nhược mấy vấn đề theo lệ.
“Thời gian ngược về đêm đó, rốt cuộc làm sao mà Đỗ Thịnh Nghi rơi xuống nước đấy?”
Giang Nhược hí hoáy với máy nướng bánh mì, tùy tiện trả lời cô ấy: “Tôi ném di động của cô ta xuống nước, cô ta không đứng vững, giơ tay kéo tôi, tôi tưởng cô ta muốn đẩy tôi xuống nước, liền hất tay, thế là cô ta ngã vào nước thôi.”
Vương Chiêu: “Cô có biết thật ra lúc đó cô ta đang cầu cứu cô không?”
Giang Nhược: “Không biết.
Cô ta ngã xuống tôi mới phản ứng lại được, chỉ có điều cho dù biết tôi cũng không kéo cô ta lên.”
Vương Chiêu không còn lời nào để nói, thế này thì sao cô ấy dám viết?
Bộ phận quan hệ công chúng muốn khôi phục nguyên trạng những việc đã xảy ra trong bài thanh minh, nhưng những thứ Giang Nhược trần thuật, bất kể là ai nhìn vào, đều là Giang Nhược sai trước kìa!
Vương Chiêu khẽ liếm môi khô khốc: “Thế, thế vì sao cô phải ném điện thoại của cô ta.”
Giang Nhược đem bánh mì ngũ cốc còn dư bỏ vào tủ lạnh, nghe vậy, tay cô chống vào cửa tủ lạnh, nhìn chằm chằm đèn tủ lạnh nói hời hợt: “Bởi vì...!tôi nhìn thấy hiển thị của gọi đến của Lục Hoài Thâm trên điện thoại của cô ta, cùng với lúc trước tôi hỏi cô ta có phải tiếp cận tôi vì Lục Hoài Thâm không, cô ta lời lẽ ba phải, nhưng biểu tình cảm hiển nhiên là ngầm thừa nhận.”
Có một số sự thật bề ngoài, cô đã từng trần thuật ở đồn cảnh sát, ở chỗ Cao Tùy, chỉ có lí do vì sao ném bỏ điện thoại Đỗ Thịnh Nghi thì đây là lần đầu tiên trả lời chính diện.
Còn có thể vì cái gì chứ?
Tự nhiên là bởi vì tức giận đến nỗi mất đi lý trí.
Vương Chiêu nhìn nhìn cô, yên lặng quay đầu, thở dài: “Cho nên,...!đây chính là chân tướng bọn họ muốn, nhưng TMD có thể viết không? Có khi càng tháo càng rối!”
Cô ấy bỗng nhiên dừng một chút, tâm tư nhạy bén lóe lên, “Nếu giữ trọng điểm hướng về phương diện Đỗ Thịnh Nghi với chồng cô mập mờ không rõ, vậy công ty và cô, đều xem như người bị hại.” Biểu cảm Vương Chiêu cũng phong phú: “Trong bài thanh minh đề cập một cách ẩn ý mục đích Đỗ tiểu thư hợp tác với công ty mình không trong sáng.
Bài thanh minh vừa đăng một cái lại mua hot search Đỗ Thịnh Nghi cũng gặp gỡ đàn ông có vợ và Đỗ Thịnh Nghi làm tiểu tam bị đánh bầm dập giữa đám đông, thật sự quá ngoạn mục! Xem có dập chết mụ kĩ nữ họ Đỗ kia không, cho cô ta làm màu, xin lỗi cụ nó chứ!”
Sục sôi bừng bừng nói xong, vừa ngoái đầu, Giang Nhược cầm cốc nước cam trong tay nhìn cô bằng ánh mắt sâu xa: “Thế không phải khắp thiên hạ đều biết Lục Hoài Thâm ngoại tình, tôi bị cắm sừng?”
Vương Chiêu trêu ghẹo: “Thế cô cũng cắm cho anh ta, không nợ nần nhau.”
Giang Nhược ra vẻ nghiêm túc nghĩ ngợi, “Có người nào tốt, đề xuất thử xem.”
“Tôi cảm thấy Chung Thận được.” Vương Chiêu nghĩ nung nghĩ nấu.
“Không được.” Giang Nhược chẳng cần suy nghĩ.
“Tại sao?”
Giang Nhược chế nhạo, nói hững hờ: “Ngụy quân tử.”
Vương Chiêu vừa trả lời tin nhắn nhóm WeChat vừa nói: “Không ngờ thành kiến của cô về Chung Thận lại nhiều thế nhỉ? Đây không phải là phẩn chất riêng của dân kinh doanh à, Lục Hoài Thâm thì không giả dối không xảo quyệt?”
Giang Nhược: “...sao cứ phải so với anh ấy? Không so được.”
Vương Chiêu làm như thật oh yo một tiếng: “Là ai kém ai đây?”
Giang Nhược không nói chuyện.
Im lặng thật lâu sau mới nói: “Đỗ Thịnh Nghi không phải loại vô danh tiểu tốt, không thể dùng cách nguy hại danh tiếng Lục Hoài Thâm để chuyển dời trọng tâm, danh dự anh ấy chịu ảnh hưởng, quyền lên tiếng ở Bác Lục cũng sẽ bị liên lụy, rút dây động rừng.”
Giang Nhược không vì chuyện này mà muốn huỷ hoại sự nghiệp kinh doanh anh khổ tâm gây dựng.
Vương Chiêu nói: “Yên tâm, DS thà đắc tội Đỗ Thịnh Nghi chứ không đồng ý đắc tội Lục Hoài Thâm, suy cho cùng hiện tại công ty đang gấp gáp muốn lôi kéo vốn Bác Lục.
Công ty DS to như thế, tuy rằng thành tích kinh doanh đã bị ảnh hưởng nặng nề, nhưng một chốc một nhát không đổ được, chỉ cần có thể lôi kéo Bác Lục rót vốn, tình thế nội bộ vừa ổn định, là có thể cải tử hoàn sinh.
Cái nào nặng cái nào nhẹ, trong lòng lãnh đạo đã có một cái tên.”
Nghe Vương Chiêu nói vậy, trong đầu Giang Nhược chợt có cái gì lóe qua, rốt cuộc đã rõ vì sao Gisele không muốn đẩy trách nhiệm lên người cô.
Đã nói rồi, việc góp vốn của Bác Lục đối với DS mà nói là rất quan trọng, mà Gisele và Chung Thận mặc dù không biết cô và Lục Hoài Thâm đã kết hôn, nhưng trong lòng hiểu rõ cô với Lục Hoài Thâm có một tầng quan hệ không tâm thường, nếu thật sự bắt cô một mình gánh tội, chỉ sợ sẽ chọc giận Lục