Giang Nhược nhớ lại lần gặp mặt ở nhà Đỗ Thịnh Nghi, trần thuật theo thực tế: "Tôi tiếp xúc với Đỗ Thịnh Nghi không tính là nhiều, chỉ có một lần từng nghe thấy cô ta nhắc tới Thủy Hỏa, cô ta hỏi tôi có biết Thủy Hỏa không.
Phải rồi, người lúc ấy cô ta nói tới chính là Tùy Hà, là tên thật của Thủy Hỏa."
Lượng thông tin trong lời nói của Trần Tấn Nam quá lớn, Giang Nhược rơi vào hỗn loạn vì bị sốc chậm chạp mãi chưa thể hoàn hồn, chỉ đem những gì mình có thể nghĩ ra ngay lúc đó nói cho anh ta biết.
Nhưng cơ bản có thể chắc chắn rằng đúng là quan hệ của Thủy Hỏa và Đỗ Thịnh Nghi không giống bình thường.
Rất rõ ràng rằng Thủy Hỏa đang hướng tới Đỗ Thịnh Nghi, mà Đỗ Thịnh Nghi khăng khăng chưa từng gặp Thủy Hỏa, chỉ có hai khả năng: thật sự chưa từng gặp, hoặc có nỗi khổ tâm.
Sự trùng hợp kì lạ nhất trong đó là, hai ngày kia camera giám sát ở cửa bị hỏng, điều này khiến người ta buộc lòng phải nghĩ theo hướng có mưu tính trước.
Có khi nào Thủy Hỏa báo trước cho Đỗ Thịnh Nghi biết, Đỗ Thịnh Nghi báo sửa thang máy với bên quản lý tòa nhà để Thủy Hỏa có cơ hội che giấu thân phận, mà Đỗ Thịnh Nghi từ đầu tới cuối không hề mở cửa an ninh cho Thủy Hỏa, camera lại hỏng, ai cũng chẳng thể biết cô ta có gặp Thủy Hỏa không.
Phạm vi quan sát của camera trong thang máy quá hẹp, hình ảnh có thể nhìn được ngoài thang máy không nhiều lắm, hơn nữa nếu có mưu tính trước mà đến, Thủy Hỏa nhất định đều trù tính diễn thử mỗi khâu, người này tâm tư quá mức kín đáo, thủ đoạn lại thuần thục, rất khó tìm được chỗ sơ suất.
Trần Tấn Nam nhíu mày trầm tư, nghiêm mặt nói: "Mặc dù vậy, nếu cô ta một mực khẳng định chưa bao giờ gặp Thủy Hỏa, cũng hết cách," trong tay anh ta đang nghịch điếu thuốc, lúc nghĩ công việc thì muốn hút một điếu, vì Giang Nhược ở đây, anh ta vẫn luôn nhịn không châm lửa, chỉ có thể xoay điếu thuốc để giải cơn nghiện, "Chủ yếu là thằng này giảo hoạt quá mức, trước khi tới còn tìm hiểu kĩ tất cả các góc chết camera xung quanh tiểu khu, đi vào một góc chết là không tìm thấy bóng dáng nữa."
Giang Nhược nghĩ đến một khả năng khác: "Có khi nào cô ta bị Thủy Hỏa đe dọa không?"
"Còn chờ khảo chứng, nhưng khả năng rất nhỏ.
Nếu thật sự bị đe dọa, càng không thể giúp hắn tạo cơ hội đến cửa nhà mình.
Nếu không phải cô ta giúp đỡ, thì Thủy Hỏa cần phải biết trước cô ta báo sửa thang máy, lúc này mới có thể mượn thân phận công nhân sửa thang máy lên tầng, nếu trùng hợp gặp trường hợp bảo trì thang máy và camera hỏng, vậy thì trùng hợp lố quá."
Trần Tấn Nam híp mắt cười khẩy một tiếng, "Thú vị hơn là, trong thang máy nhìn thấy Thủy Hỏa ra khỏi thang máy ở tầng nhà cô ta, mỗi hộ một thang máy, ngoài nhà cô ta còn có thể đi đâu? Nếu Thủy Hỏa không gõ cửa, cũng không gặp cô ta, chẳng lẽ dày công lên kế hoạch một trận chỉ để dạo tiểu khu một ngày, nhìn trúng nhà nào vào nhà nấy, chỉ để thưởng thức phong cảnh cửa nhà người ta tiện thể quan sát phong thuỷ?"
Cao Tùy chỉ ra trọng điểm: "Nhưng nếu cô ta cũng không biết hướng đi cụ thể của Thủy Hỏa thì bỏ công sức vào cô ta cũng làm lỡ thời gian."
Trần Tấn Nam dựa vào sofa, cánh tay gác thoải mái ở hai bên sofa, "Giang Vị Minh và Giang Cận không chịu nói, là bởi vì tương quan lợi ích sinh tử với Thủy Hỏa, không chứng cứ, thì không thể làm gì bọn họ, hiện tại nữ minh tinh kia chính là con đường duy nhất, chỉ có điều..." anh ta bỗng ngừng, nhìn về phía Giang Nhược: "Cô nói thử xem vì sao ban đầu hắn theo dõi cô."
Trần Tấn Nam có đôi mắt rất tinh tường, như thể có sức mạnh nhìn thấu lòng người, cho người ta cảm giác áp lực cao và tàn nhẫn, đồng thời trong sự tàn nhẫn ngông cuồng, còn có khí tiết chính trực không thể xem thường.
Giang Nhược và anh ta bốn mắt nhìn nhau, không hiểu sao trong lòng chột dạ, cô dời ánh mắt, nói: "Có thể do Giang Cận, khi đó ông nội tôi muốn phúc thẩm, bọn họ sợ kết quả bất lợi cho mình, nên bảo Thủy Hỏa theo dõi tôi, nhưng cuối cùng chưa làm chuyện gì thực tế gây nguy hại cho tôi."
Trần Tấn Nam cười: "Không có cơ hội đành thôi."
Giang Nhược ngạc nhiên.
Anh ta nói: "Giang Cận không động vào cô được, anh ta kiêng dè Lục Hoài Thâm.
Nhưng trên lí thuyết mà nói, Thủy Hỏa bại lộ thân phận, chẳng có chỗ nào tốt với Giang Cận, cho nên khả năng Giang Cận bày mưu đặt kế cho Thủy Hỏa lộ diện trước mặt cô là không lớn." Anh ta hờ hững nhìn cô, lại hỏi: "Thủy Hỏa có nói gì khác với cô nữa không?"
Sự hiểu biết của Trần Tấn Nam về Thủy Hỏa, về con người và sự việc liên quan đến Thủy Hỏa đã vượt mức tưởng tượng của Giang Nhược, thậm chí ngay cả lợi ích mẫu thuẫn giữa những người trong đó cũng đều sáng tỏ trong lòng.
Giang Nhược không dám nhìn thẳng vào mắt anh ta, cụp mắt làm ra vẻ suy ngẫm, ngón tay vô thức cuộn vào, ngón cái bấm mười ngón.
Trần Tấn Nam nhìn lướt qua tay cô, như thể biết cô đang băn khoăn cái gì, nói: "Nghe nói Lục Hoài Thâm với Đỗ Thịnh Nghi là người yêu cũ, hai người đã từng ở Hong Kong mấy năm, vừa khéo những năm đó Thủy Hỏa cũng ở Hong Kong, bang phái anh ta tham gia khá càn rỡ, thậm chí đã giao chiến với phía cảnh sát."
Anh ta đang nhắc nhở, bọn họ đã hoài nghi thậm chí chắc chắn Thủy Hỏa từng có giao tế không bình thường với Lục Hoài Thâm, cô không cần thiết phải giấu giếm nữa.
Giang Nhược yên lặng hít sâu một hơi, ngước mắt nhìn thẳng Trần Tấn Nam, nói kiên định: "Hắn tới gặp tôi sao có thể cho tôi biết ý đồ? Tôi nghi người này mắc bệnh tâm lý, hắn nói rất nhiều lời hăm dọa tôi."
Cao Tùy nhìn về phía Giang Nhược, không lên tiếng.
Trần Tấn Nam nhướn mắt: "Ví dụ?"
Giang Nhược thả lỏng dựa vào sofa, cúi đầu làm vẻ hồi tưởng, nói: "Dù gì đã qua lâu như vậy, tôi không có khả năng thuật lại cụ thể từng câu từng chữ, đại khái ý là hắn muốn ra tay với tôi thì rất đơn giản, bảo tôi tốt nhất đừng rời khỏi sự bảo vệ của Lục Hoài Thâm, kiểu kiểu thế."
Trần Tấn Nam gật gật đầu, trông bộ dạng không có vẻ nghi ngờ gì, lại nói: "Bọn tôi cùng với bên sở cảnh sát Hong Kong đã điều tra hồ sơ Thủy Hỏa, từng giết người, rửa tiền, việc kinh doanh phi pháp trong bang phái phải dính vào thì hắn đều dính, trước kia cho rằng hắn đã chết, hiện giờ là trọng phạm truy nã toàn cầu.
Vốn đang cho rằng hắn với chồng cô có giao tế, có thể cung cấp một ít thông tin hữu dụng."
Cái "vốn cho rằng" này, làm Giang Nhược có chút nghi hoặc.
Cô nói: "Nếu các anh đã nắm được hồ sơ Thủy Hỏa từ chỗ cảnh sát Hong Kong, tất nhiên cũng có thể từ bên kia biết được người từng tiếp xúc qua lại với hắn có những