Khi Lục Hoài Thâm đi xuống, gặp mấy mấy quản lý cấp cao, cấp trung từ phòng hội nghị đi ra đang đợi thang máy.
Người người bối rối, ai cũng đến rồi làm sao phải hủy bỏ hội nghị?
Đối diện với Lục Hoài Thâm xụ mặt, cùng với động tĩnh mơ hồ truyền ra từ trong văn phòng Lục Thậm Cảnh mới đây, không ai dám hỏi ra miệng điều nghi ngờ trong lòng, cùng anh vào thang máy.
Chờ ai nấy tới tầng làm việc của mình, lời đồn đại bắt đầu tứ tán khắp công ty.
Lục Hoài Thâm rời khỏi Bác Lục, lái thẳng xe đến sở công an tỉnh chỗ Trần Tấn Nam.
Ở trên xe gọi điện thoại cho Bùi Thiệu, hỏi anh ta tiến triển.
Bùi Thiệu nói Trần Tấn Nam đồng ý rất nhanh hỗ trợ tìm kiếm hành tung Giang Nhược, vừa phái người tới Cẩm Thượng Nam Uyển cùng Hoa Lĩnh Phủ trích xuất camera.
Trước khi cảnh sát qua, Trình Thư đã tìm bên quản lý bất động sản xem camera, gửi biển số xe khả nghi tới rồi, chờ tí nữa sẽ điều tra thử camera giao thông.
Thời điểm Trình Thư xem camera, phát hiện kẻ lái chiếc xe tình nghi hơi quen mặt, ban đầu khi Lục Hoài Thâm bảo bọn họ đi theo Giang Nhược, đã đưa mấy tấm chân dung nhân vật khả nghi cho đoàn đội vệ sĩ bọn họ, bảo bọn phải đặc biệt chú ý mấy người kia, Trình Thư ghi nhớ kỹ càng, tuy rằng kẻ nọ đội mũ lưỡi trai, vẫn phóng to ảnh gửi cho Trần Tấn Nam.
Trần Tấn Nam phát hiện kẻ này quả thật có điểm tương tự một người đàn ông trước kia cư trú ở thành phố Vân Trụ, có qua lại với Chương Chí, trong ấn tượng của Trình Thư người kia ôn hòa, vì thế Trình Thư cầm ảnh chụp nét, đi hỏi bà chủ nhà lắp điều hòa kia, có từng gặp người đó không.
Trình Thư hỏi được số nhà của chủ nhà kia từ chỗ bảo vệ tòa chung cư, tìm tới nhà hỏi thử, vừa vặn trong nhà có người.
Đưa ảnh chụp cho người ta nhìn, chủ nhà lập tức nhận ra, nói ngày hôm qua chính người này cùng một người trẻ tuổi khác tới kiểm tra điều hòa.
Còn nói trước 7 giờ tối qua điều hòa đã sửa xong rồi, trong nhà đã lắp xong điều hòa trung tâm từ lâu, chỉ là xảy ra chút vấn đề, gọi người tới kiểm tra một chút, không hề biết vì sao mấy công nhân đó lại nói với người gác cổng là tới lắp đặt điều hòa toàn bộ căn nhà.
Hơn nữa cô ấy nhớ rành mạch, sau khi xong công việc, cũng đồng thời ra khỏi nhà cùng công nhân luôn, chỉ có điều cô ấy có việc quan trọng, ra khỏi nhà thì đi trước, không tận mắt nhìn thấy người ta lái xe rời đi.
Nói cách khác, những người này nói dối là tới lắp đặt điều hòa toàn bộ căn nhà, dùng thời gian dự tính đủ để dừng lại trong tiểu khu, sau 7 giờ, kiểm tra xong điều hòa, thì vẫn luôn đợi trong tiểu khu.
Mà gián tiếp chứng tỏ, nếu là bè đảng của Thủy Hỏa, việc này càng liên quan mật thiết với Thủy Hỏa.
Vụ Thủy Hỏa là án lâu chưa phá được, liên tiếp mấy tháng nay, tổ điều tra chỗ Trần Tấn Nam liên hệ với cảnh sát thành phố Vân Trụ, khu Hong Kong cùng rất nhiều khu khác, nhưng Thủy Hỏa không như loại xoàng xĩnh, thông minh giảo hoạt, kinh nghiệm phong phú, còn có ý thức phản trinh sát, xuất quỷ nhập thần, vì chậm trễ mãi bắt không được người, phía lãnh đạo thường xuyên gây áp lực.
Trần Tấn Nam tốt nghiệp từ trường cảnh sát, liên tục leo từ cơ sở đến hiện tại, tốc độ nhanh hơn người khác, năng lực xuất chúng hơn bạn đồng khóa, nhưng dẫu sao kinh nghiệm là thế đấy, nhưng đây là lần đầu tiên anh ta phụ trách vụ trọng án tội phạm xã hội đen xuyên quốc gia, đồng thời bên trên cũng giao kỳ hạn.
Trần Tấn Nam không muốn vụ án này bị cho vào hồ sơ chưa phá, càng không muốn mình kết thúc bằng thất bại.
Giang Nhược mất tích, với anh ta mà nói, vừa là khảo nghiệm cũng là cơ hội.
Cho nên khi Bùi Thiệu nói khẳng định Giang Nhược mất tích có liên quan đến Thủy Hỏa, Trần Tấn Nam chỉ hơi cân nhắc một chút, liền quyết định thử một lần, xấu nhất chẳng qua là không thu hoạch được gì, nhưng dù sao cũng tốt hơn như ruồi nhặng không đầu.
Lúc Lục Hoài Thâm đ ến sở công an, Trần Tấn Nam đang xem lại camera giao thông ở trung tâm chỉ huy.
Bùi Thiệu đón anh tới phòng nghỉ chờ.
Người ngoài không thể vào trung tâm chỉ huy, có bất kì vấn đề gì, đến lúc đó Trần Tấn Nam sẽ trích xuất camera để bàn bạc.
Phòng nghỉ ở đây trang hoàng đơn giản ngăn nắp, không gian cũng không lớn, sau khi vào Bùi Thiệu liền kéo kéo rèm mành ngang.
Trong phòng kín đáo, yên tĩnh cực độ, sau khi Bùi Thiệu ngồi một lúc, thì thấy Lục Hoài Thâm ngồi ở sofa, sắc mặt sa sầm nhìn chằm chằm thời tiết u ám ngoài cửa sổ đối diện, ngón tay lại không ngừng gõ lên tay vịn sofa, tần suất như vậy, đủ để thể hiện nội tâm của anh.
Lục Hoài Thâm cứ nhìn mãi ngoài cửa sổ, đột nhiên hỏi anh ta: “Trước kia Giang Nhược đã lắp một cái camera ở ngoài cửa nhà, Trình Thư hẳn là cũng biết, hỏi cô ta xem đã tra chưa?”
Mặc dù tỉ lệ cao là đã xác nhận được người bắt cóc Giang Nhược là ai, nhưng không thể bỏ sót bất kì chi tiết nào.
Bùi Thiệu hỏi: “Camera ở Hoa Lĩnh Phủ ạ? Bên cảnh sát Trần phái người đi điều tra camera rồi, đến lúc đó...”
Lục Hoài Thâm ngắt lời anh ta: “Là chỗ Cẩm Thượng Nam Uyển.”
Sau lần đầu tiên Giang Nhược gặp Thủy Hỏa trên hành lang, đã mua camera lắp ở cửa nhà mình.
Việc này Bùi Thiệu căn bản không biết, Trình Thư xưa nay cũng không nhắc tới vụ này.
Thế là Lục Hoài Thâm đích thân gọi qua hỏi.
Trình Thư cũng bất tri bất giác nhớ ra, lúc Lục Hoài Thâm gọi tới, Trình Thư mới vừa xem xong camera đoạn thời gian từ tối hôm qua Giang Nhược về Cẩm Thượng Nam Uyển, đến khi chiếc xe thương vụ tình nghi kia rời đi, điểm kì dị là ở chỗ, Giang Nhược căn bản chưa từng xuất hiện trong camera.
Video của camera đêm nay, cảnh sát tuần tra mà Trần Tấn Nam phái tới sẽ mang về cùng luôn.
Lục Hoài Thâm tắt điện thoại, Bùi Thiệu thấy vẻ mệt mỏi trên ấn đường của anh, câu bảo anh nghỉ ngơi một tí lại khó mở lời, anh ta hiểu Lục Hoài Thâm, trong tình huống thế này, trước khi sự tình có kết quả tốt, anh sẽ luôn căng như sợi dây đàn.
Khuỷu tay Lục Hoài Thâm gác lên tay vịn, nhìn chòng chọc một góc phòng nghỉ, khớp ngón tay thỉnh thoảng lại day huyệt Thái Dương.
Anh đang nghĩ, một loạt sự việc phát sinh ngày hôm qua không chỉ là chuyện rắc rối trùng hợp, hẳn vẫn có điềm báo trước.
Lục Chung Nam gặp riêng Giang Nhược, tuy rằng chỉ vài lần ít ỏi, nhưng chưa bao giờ có chuyện gì tốt.
Gặp Lục Chung Nam xong, Giang Nhược liền muốn li hôn anh với thái độ kiên quyết trước nay chưa từng có, kỳ thật khoảng thời gian trước, thái độ của Giang Nhược với anh rõ ràng có phần buông lỏng.
Tiếp theo, ngay đêm đó cô ấy nôn nóng ủy thác cho Cao Tùy soạn đơn li hôn.
Cao Tùy còn cố ý gọi điện thoại cho Bùi Thiệu để lộ tin này, lúc ấy anh chỉ cho rằng Giang Nhược muốn thông qua Cao Tùy truyền đạt quyết