Nghỉ ngơi thêm một ngày nữa tôi mới đi làm trở lại. Dự án hợp tác với Hàn thị đã đi vào hoạt động cho nên công việc rất nhiều.
Mấy ngày tôi không đi làm, tuy có trợ lý gải quyết đỡ một chút công việc nhưng đến khi nhìn thấy tài liệu chồng chất như núi trên mặt bàn khiến tôi dở khóc dở cười.
Tôi bắt tay vào làm việc không nghỉ ngơi, đến ăn trưa cũng bỏ, làm tới tận trời tối mịt mà cũng còn một ít văn kiện chưa xử lý xong.
“Phó tổng, tối nay có bữa tiệc được tổ chức bên Hàn thị, chị có đi không?”Khi tôi chuẩn bị ra về thì trợ lý Phương tiến tới khó xử nói.
Tôi hơi kinh ngạc, tôi không biết vụ này, tôi hỏi:”Sao bây giờ em mới nói cho chị biết?”
“Dạ…thực ra em cũng vừa mới nhận được thông báo bên đó thôi ạ.Nghe nói là Hàn tổng chuẩn bị riêng cho chị, nên, nên….”
“Thôi không sao đâu, em tới đó trước, nếu có gì thì chị sẽ báo em sau, giờ chị đi chuẩn bị một chút.”
Tuy không biết Hàn Tuấn tại sao lại tổ chức tiệc cho tôi nhưng nếu đã là nhân vật chính thì tôi ắt phải có mặt ở đó.
Rời khỏi công ty, tôi trước tiên là về nhà chuẩn bị. Chung Hân để lại cho tôi lời nhắn rằng cô ấy đi công tác rồi. Xem xong tin nhắn thì tôi bắt xe tới nơi mở tiệc.
Tiệc được mở tại một khách sạn sang trọng thuộc quyền sở hữu của Hàn Tuấn, có rất nhiều khách mời tới đây. Khi tôi bước vào đại sảnh, sự náo nhiệt lập tức chấm dứt, bầu không khí khá im ắng khiến tôi có chút không thoải mái lắm.
“Em tới rồi sao? Hôm nay em rất đẹp!”Hàn Tuấn bước đến chỗ tôi cười dịu dàng, anh rất tự nhiên đưa tay ra trước mặt tôi, ánh mắt mong đợi.
Bởi vì đông người, tôi cũng ngại khiến anh mất mặt nên mỉm cười đặt tay lên tay Hàn Tuấn, theo anh đi lên sân khấu.
“Bữa tiệc này là anh đặt biệt làm cho em đấy.Thích không?”Hàn Tuấn đột nhiên ghé sát vào tai tôi nói.
Tôi có chút giật mình, lòng vẫn mơ hồ, dẫu vậy, tôi lại trả lời:”Cảm ơn anh.Nhưng tại sao anh lại tổ chức vậy, cũng đâu phải dịp quan trọng gì?”
“Thực ra là lễ ra mắt dự án hợp tác của hai công ty, mấy ngày qua nghe nói em bị ốm, anh muốn tổ chức tiệc cho em cũng vì điều này. Đây cũng là một phần thành ý của anh.”Hàn Tuấn xoa đầu tôi dịu dàng nói.
Tôi nghe vậy chỉ biết đỏ mặt bối rối cúi đầu xuống. Giữa chúng tôi chỉ là cuộc nói chuyện bình thường nhưng lọt vào trong mắt người khác lại như một cặp đôi yêu nhau.
Mà lúc đó tôi không biết rằng hình ảnh này cũng lọt vào mắt một người.
Bữa tiệc diễn ra suông sẻ, tôi thì lại không thích không khí ồn ào này nên chọn lựa một góc yên tĩnh khác. Tôi đi ra phía sau khách sạn, nơi này yên tĩnh và có một hồ bơi trong trẻo, không khí vô cùng trong lành và dễ chịu.
Nhìn những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời, tôi thầm suy nghĩ, nghĩ về nhiều điều xảy ra trong cuộc đời mình, nghĩ về những ngày qua và nghĩ về tương lai mờ mịt phía trước.
Tôi ngồi trên bể bơi ngắm bầu trời, hai chân trần không chịu để yên cho xuống nước trong hồ bơi, thích thú nghịch ngợm.
Tôi nở nụ cười thoải mái nhất trong hai năm qua, chỉ khi có một mình tôi mới dám bộc lộ bản tính trẻ con này của mình.
Tôi ước gì giây phút bình lặng này kéo dài lâu một chút. Nhưng hình như ông trời không thích ưu ái tôi.Nụ cười trên môi sớm chợt tắt chỉ vì sự xuất hiện bất thình lình của một người.
“Cô vui vẻ nhỉ, Lâm tiểu thư?”
Giọng nói trầm thấp lạnh lùng này, còn ai vào đây nữa, chính là người đàn ông hiên tại tôi không dám đối diện nhất, Mộ Thiếu Quân.
“Anh, anh, anh…sao anh