“Mẹ nó, hôm nay tôi phải đánh chết cậu.” Cố Dư Thiên tức giận xông lên hùng hổ túm cổ áo Mộ Thiếu Quân, một quyền giáng xuống mặt anh.
Mộ Thiếu Quân ngã phịch xuống đất, anh kinh ngạc nhìn lên người vừa đánh mình. Cái gì thế? Không nói không rằng mà đánh người à?
Lau đi vết máu nơi khóe miệng, Mộ Thiếu Quân nhanh chóng đứng dậy tránh đi quyền đánh tiếp theo của Cố Dư Thiên. Rồi sau đó, hai người đàn ông cao lớn bất phàm lao vào đánh nhau.
Đợi đánh nhau chán chê rồi, hai người ngồi cùng một chỗ, cả hai cùng ngả người nằm luôn xuống đất thở phì phò. Trên mặt ai cũng bầm tím, miệng rỉ máu.
Cố Dư Thiên lúc này mới cảm thấy cơn tức giận trong lòng vơi đi một chút, nếu không đánh nhau với Mộ Thiếu Quân một trận chắc chắn anh sẽ tức đến chết.
Mộ Thiếu Quân quay đầu sang nhìn người bên cạnh, lúc này cả hai đều bình tĩnh lại, anh hỏi:”Cố Dư Thiên, đánh người không thể đánh bậy, lý do?”
Cô Dư Thiên cười lạnh, “Mẹ nó, Mộ Thiếu Quân ơi Mộ Thiếu Quân, cậu đúng là một tên ngu xuẩn nhất. Nếu tôi không điều tra rõ ràng thêm lần nữa thì làm sao biết được hơn hai năm trước cậu đã đối xử “tốt” với em gái tôi thế nào. Cậu là đồ ngu sao? Thế lực nhà họ Mộ lớn như vậy chỉ để trưng cho đẹp thôi à?”
Cố Dư Thiên càng nói lại càng tức, “Cậu điều tra cái quần què gì mà không phát hiện ra Tuyết Dung là con nuôi Lâm gia, rồi hành hạ nó như vậy. Thật nực cười! Còn nữa, rõ ràng hai người ly hôn rồi sao lại nói dối nó?”
“Mộ Thiếu Quân tên khốn khiếp này, cậu muốn trêu đùa em gái tôi đến như thế nào nữa? Tôi nói cho cậu biết, lần này Tuyết Dung đã có Cố gia chống lưng, cậu đừng mơ tưởng.” Cố Dư Thiên càng tức càng hăng, không nhịn được mà đè lên người anh đánh cho một quyền nữa rồi nói.
Mộ Thiếu Quân nghe tới đây vừa không thể ngờ vừa chua xót, biết mình sai nên lần này anh để mặc Cố Dư Thiên đánh mình một đấm.
Cố Dư Thiên lại nói:”Tôi nói cho cậu biết, nếu hai người đã ly hôn rồi thì làm ơn tránh xa em gái tôi ra, nó chịu đủ khổ từ cậu rồi. Không phải một tháng nữa cậu kết hôn với Lục Thanh Hoa kia sao? Nể mặt cô ta là vợ sắp cưới của cậu nên việc này tôi tạm thời bỏ qua, nếu còn đụng vào em gái tôi thêm lần nào nữa thì đừng trách Cố gia chúng tôi không nể mặt.”
Mẹ nó, sao lại cẩu huyết thế này? Cố Dư Thiên chửi thề trong lòng. Không ngờ em gái thất lạc bao năm nay của anh lại bị người anh em thân nhất của mình trêu đùa thành ra thế này. Anh đúng là không cách nào chấp nhận được.
“Lời này là có ý gì?” Mộ Thiếu Quân nhạy bén phát hiện ra điểm không thích hợp, túm lấy cánh tay Cố Dư Thiên đang nắm cổ áo mình, nghi hoặc hỏi.
Cố Dư Thiên cười khinh bỉ, nhìn anh như nhìn một thằng ngốc, “Mộ Thiếu Quân, cậu không biết là cô vợ sắp cưới của cậu chính là kẻ chủ mưu đứng sau vụ bắt cóc và tra tấn em gái tôi suýt chết ngày đó à? Càng ngày càng thấy cậu ngu xuẩn hết mức.”
Đây tuyệt đối không phải bạn của Cố Dư Thiên anh kính phục.
Mộ Thiếu Quân hóa hay đã hiểu ra điều gì đó, hai tay anh nắm chặt lại với nhau thành nắm đấm, khớp xương kêu răng rắc.
Có mơ anh cũng không ngờ, người con gái luôn tỏ ra ngây thơ lương thiện, biết điều kia, tưởng như luôn vô hại kia, lại có một mặt như thế?
Cố Dư Thiên đã nói như thế chính là như vậy rồi. Anh có muốn dối lòng cũng không được.
Nực cười!
Qúa nực cười mà!
Anh đã làm cái gì?
Anh đúng là một tên ngu xuẩn nhất trên đời.
Không, chuyện này anh nhất định phải điều tra lại một cách rõ ràng. Anh phải chính mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy.
Lục Thanh Hoa….!?
Cố Dư Thiên nhìn thấy tia hoang mang cùng không thể tin được của anh, cũng hiểu được tên bạn này của mình không hề biết được chuyện gì về vụ kia.
Nhưng như vậy cũng chẳng nói lên điều gì. Lục Thanh Hoa kia, ha, có hoàn toàn là một người phụ nữ đơn giản như bề ngoài hay không cũng chưa nói chắc được đâu.
Một Lục gia nhỏ bé, Cố Dư Thiên ánh mắt hung ác khiến người phát sợ, tay nắm thành quyền dời khỏi người Mộ Thiếu Quân, phủi tay áo rồi dời đi.
Trước khi đi, Cố Dư Thiên có nói vọng lại:”Nếu muốn biết sự thật về vụ bắt cóc kia, cứ hỏi mấy tên bắt cóc hôm đó Lục Thanh Hoa thuê, bọn chúng bị tôi giam trong kia. Còn nữa, cậu hãy tự mình tìm hiểu sự thật nhanh đi. Mấy hôm nữa tôi sẽ đến đưa em gái tôi cách xa khỏi