Hai người đang ngồi ăn sáng với nhau thì có tiếng chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của cô, cô đặt đũa xuống, cầm lấy điện thoại đang đặt trên bàn, chuẩn bị nghe.
Màn hình điện thoại hiển thị người gọi đến là mẹ Mộ, cô đưa điện thoại cho anh nhìn một lượt rồi mới nhấn nút nghe.
“Dạ, con nghe thưa mẹ.”
“Hôm qua, mẹ và Đỗ phu nhân của Cố gia hẹn nhau, muốn hai nhà chúng ta sang bên Cố gia ăn bữa cơm. Ta không tiện từ chối, dù sao giữa hai nhà chúng ta cũng không được coi là xa lạ quá. Đỗ phu nhân đặc biệt muốn vợ chồng hai đứa tới, hai đứa con nghĩ thế nào?”
Đầu dây bên kia, mẹ Mộ cũng đang cùng cha Mộ ăn bữa sáng trên bàn ăn, nhớ tới việc tối qua mình với Đỗ phu nhân nói liền không nhịn được cầm điện thoại hỏi ý kiến con dâu cùng con trai.
Vợ chồng bà đi hay không đi không quan trọng, quan trọng là bà cảm thấy người ta đặc biệt thích và ưu ái con dâu bà, bà cũng không sợ con trai nhà họ Cố có khả năng cướp được con dâu này của mình, nhưng là bà cứ cảm thấy, giữa bọn họ có một mối liên hệ nào đó thân thiết khó nói.
Trực giác của người phụ nữ rất nhạy, tuy chỉ mơ hồ cảm thấy Cố gia bên kia đặc biệt coi trọng con dâu bà, nhưng không sao, bà thấy không có vấn đề gì khi hai bên qua lại với nhau. Mà quan trọng nhất chính là, phải để cho thằng con trai đầu gỗ, ngu ngốc của bà có một chút kích thích mới được.
Tuyết Dung bên này không hề biết được mẹ chồng gọi cho mình một cuộc thôi mà tâm trí lại suy nghĩ nhiều như thế. Cô nhớ tới vị Đỗ phu nhân kia, ừm, quả thực là bọn họ rất có duyên với nhau, sự thân thiết khi được nhìn thấy bà khiến cô cảm thấy rất bình an.
Đối với đề nghị này của Đỗ phu nhân, lời của mẹ chồng nói với cô, cô đương nhiên rất đồng ý. Nhưng, cô trước tiên vẫn nên hỏi người bên cạnh một tiếng đã.
Cô lấy tay che điện thoại, hướng nó ra xa một chút rồi nhìn anh nói:”Mẹ nói, hôm nay muốn chúng ta sang bên Cố gia ăn cơm, Đỗ phu nhân Cố gia có lời mời!?”
Cô nhẹ nhàng thông báo, Mộ Thiếu Quân không tỏ biểu cảm gì, chỉ hơi nhíu mày nhẹ. Có lẽ anh biết, lý do tại sao Cố gia muốn ăn bữa cơm này.
Là muốn gần gũi với cô nhiều hơn!
Cố Dư Thiên nói cô chính là em gái ruột của cậu, là thiên kim tiểu thư Cố gia, anh đương nhiên không thể nghi ngờ năng lực điều tra của cậu.
Mặc dù anh không hiểu, tại sao cho đến bây giờ Cố gia chưa công khai chuyện này, hay bản thân cô đã biết chuyện này chưa, nhưng những điều đó không quan trọng nữa, quan trọng là cảm nhận của cô thôi.
Giờ anh đã rõ lòng mình, anh cũng rất sợ Cố Dư Thiên sẽ không nể mặt mũi tình anh em mà tới đây đưa cô đi. Nhưng từ đêm hôm đó đánh nhau với anh một trận, Cố Dư Thiên căn bản chỉ dọa mồm mà không có hành động gì.
Điều đó chứng tỏ cậu ta đang chừa cho anh một cơ hội, xem biểu hiện của anh. Anh biết Cố Dư Thiên sẽ hiểu cho anh, làm bạn bè bao năm nay, cậu ta chính là người hiểu anh nhất.
Giờ người con gái này trước mặt anh, anh yêu cô, anh muốn trân trọng cô, đương nhiên điều anh trú trọng nhất chính là cảm nhận và suy nghĩ của cô rồi.
Anh biết hiện tại mình vẫn còn lừa dối cô vài điều, nhưng sẽ nhanh thôi, anh nhất định giải quyết ổn thỏa, sẽ cho cô một lời giả thích chân thành nhất, sẽ để cô hiểu được.
Vì thế, Mộ Thiếu Quân cười dịu dàng nói:” Nghe em!”
Tuyết Dung vô cùng bất ngờ, cô thấy mình hơi hoa mắt rồi, sao lại nhìn thấy trong đôi mắt đẹp mê người kia đang nhìn cô với một sự sủng nịnh và cưng chiều vô hạn thế nhỉ?
Cô vội quay mặt đi, tai nóng lên, áp điện thoại vào tai nói với mẹ chồng đầu dây bên kia, “Mẹ ơi, chúng con đi ạ!”
“Thế thì tốt rồi. Để mẹ gọi điện thoại nói với Đỗ phu nhân Cố gia một tiếng. Hai đứa cứ đi làm, đến chiều tối thì tới Cố gia nhé!”
Mẹ Mộ cười nhẹ nhàng đáp lại, Tuyết Dung nói “vâng”, “dạ” rồi cùng bà tắt điện thoại.
Cô đặt điện thoại xuống, khóe môi không khống chế được mà vẽ lên nụ cười vui vẻ.
Lại được gặp người Cố gia rồi!
Mộ Thiếu Quân