Lục Thanh Hoa thực sự muốn giết tất cả những người tham gia hôn lễ tại nhà thờ này hay sao?
Trên người gắn bom, xung quang cũng có bom, điều này đánh mạnh vào tinh thần của cô, nó khiến Tuyết Dung hoảng hốt lo sợ, không cách nào bình tĩnh được.
Sao mọi chuyện lại đi đến bước này?
Sao mọi thứ lại ngoài sức tưởng tượng như thế?
Bắt đầu từ chỗ nào, cô phải suy nghĩ từ chỗ nào trong những lời nói khó hiểu của Lục Thanh Hoa đây?
Sợ hãi chỉ khiến con người ta thêm thấp hèn và nhút nhát hơn. Cô không thể ngồi đây chờ chết, không chỉ là nghĩ tới chính bản thân cô và đứa bé trong bụng, mà còn là tính mạng của Mộ Thiếu Quân và bao người khác đến đây!
Cô bắt đầu tìm cách thoát khỏi tầng hầm này, nhất định phải ra ngoài nói cho những người ở kia biết bên trong nhà thờ chôn rất nhiều bom.
Bên trên rất yên ắng, hình như không có người, Tuyết Dung đập đập cánh cửa phía trên nhưng cũng không có sự phản ứng từ bên ngoài.
Người của Lục Thanh Hoa không ở đây?
Mới tờ mờ sáng Lục Thanh Hoa đã tạt nước làm cô tỉnh dậy sau đó đưa cô đến đây, hiện giờ cô ta đi rồi nhất định trong nhà thờ này không còn người.
Nhưng mà hiện tại phải làm sao đây? Cô căn bản không làm cách nào mà mà lên được. Phía trên hình như có cái gì đó nặng đang đè lên cánh cửa, cô không thể dùng sức đẩy nó ra được.
Tuyết Dung càng hoảng sợ, vậy thì làm sao mà ra ngoài báo tin đây?
Chỉ là có một điều Tuyết Dung không biết, Lục Thanh Hoa thực sự có ngu ngốc đến như vậy khi không dẫn cô tới đây, gắn bom lên người cô rồi nhốt cô xuống hầm chứa rất nhiều bom rồi bỏ đi?
Cô hoàn toàn không thể ngờ đến, bản thân mình mới chính là con mồi dụ bọn người Mộ Thiếu Quân và Cố Dư Thiên đến đây.
Mà thực chất thì, không hề có hôn lễ nào sẽ diễn ra cả!
****
Bên Cố gia nội trạch.
Sắc mặt của những người ở đây vô cùng nặng nề và khó coi, một chiếc siêu xe dùng tốc độ nhanh nhất để đi vào sân vườn Cố gia, Diệp Lăng Tây và Chung Hân cùng nhau bước vào trong nhà thì thấy bầu không khí này.
Sảnh chính Cố gia có Cố lão gia, vợ chồng Cố Hàn, cha mẹ Mộ, Cố Dư Thiên, anh em Hàn Tuấn, Mộ Thiếu Quân và hai người Chung Hân và Diệp Lăng Tây vừa đến.
Chung Hân lo sợ nói:”Mọi người giờ có kế hoạch gì không?”
Cố Dư Thiên nắm chặt cái điện thoại trong tay, “Vừa nãy Lục Thanh Hoa điện tới nói, Tuyết Dung đang nằm trong tay bọn chúng, hôn lễ này cô ta bắt Thiếu Quân nhất định phải hoàn thành, nếu không tính mạng của con bé khó bề an toàn.”
“Cái gì?” Chung Hân hoảng hốt lên tiếng. Cô không thể tin được điều này. Mới tối hôm trước hai đứa gọi điện thoại hỏi thăm cho nhau nói chuyện rất bình thường, tại sao thoáng cái lại bị bắt rồi.
“Không phải mấy người âm thầm phái người bảo vệ cô ấy sao? Sao lại để cô ấy rơi vào tay cô ta, các người có biết với tình hình hiện nay rất nguy hiểm cho cô ấy không?”
Cô ấy đang mang thai đó!
Chung Hân nhất thời mất bình tĩnh nắm lấy cổ áo Cố Dư Thiên chất vấn.
Cố Dư Thiên cũng buồn bực không kém, “Cố Hạng hơn tháng qua bị chúng ta cắt đứt rất nhiều con đường quan trọng của lão, lão hiện tại chính là chó cùng đường, không ngờ lão lại tra ra được thân phận của con bé, bắt nó đi khi chúng ta không kịp trở tay.”
“Bọn chúng hiện tại cùng đường muốn lấy Tuyết Dung làm con tin, nói tất cả chúng ta phải đến nhà thờ, và bắt Mộ Thiếu Quân nhất định phải cử hành hôn lễ này, nếu không….” Hàn Tuấn siết chặt nắm đấm, nói.
“Không…” Chung Hân kích động lắc đầu, quay ra nhìn cái người nhân vật chính từ đầu tới cuối đều im lặng này.
Mộ Thiếu Quân âm trầm đến đáng sợ, khí lạnh quanh anh khiến người ta có chút không dám lại gần.
Nhưng bây giờ tình hình nguy cấp Chung Hân cũng không sợ hãi khí thế của Mộ Thiếu Quân mà đi đến nói.
“Mộ Thiếu Quân, tôi không cần biết anh làm cách nào cứu cậu ấy, nhưng anh nhất định phải cứu cậu ấy về đây. Tuyết Dung giờ đang mang thai con của anh đấy, anh nhất định phải cứu cô ấy!”
Chung Hân trong lòng thầm xin lỗi cô vì đã nói ra bí mật này, nhưng với tình hình hiện tại, Mộ Thiếu Quân có quyền phải biết điều này.
Bởi vì Chung Hân sợ, con đàn bà điên Lục Thanh Hoa sẽ tra tấn, đánh đập cô, Cố Dư Thanh biết cô mới là con gái