Chương 28
Trên sân khấu Hoàng cung Lệ Hoa, Hề Thời hát xong, nhìn xuống khán đài đang có năm mươi học sinh đều đồng loạt nhìn chằm chằm mình.
Thời đại quả thật bất đồng, xem ra thể loại rap này đang được học sinh tiểu học yêu thích.
Hề Thời rap xong, học sinh tiểu học đều vỗ tay.
Thậm chí ngay cả học sinh mới vừa rồi gọi cô là “cô” đã đổi thành “chị”.
“Chị ngầu quá, em muốn học, em muốn học.”
“Chị đẹp ghê.”
Hề Thời vẫy tay với học sinh tiểu học, cười một cái, sau đó nhìn về phía biên kịch ở đối diện, tỏ ý mình đã thành công hoàn thành nhiệm vụ.
Biên kịch trợn mắt, đầu tiên là nhìn kịch bản trong tay mình, sau đó nhìn sang người quay phim đang chăm chỉ quay ở bên cạnh.
Tuy nói là có kịch bản nhưng cũng không thể y hệt như kịch bản được.
Biên kịch tuyên bố Hề Thời thực hiện nhiệm vụ thành công.
Hề Thời nghĩ thời gian của mình cũng giống như các khách mời khác, hỏi biên kịch nhiệm vụ tiếp theo là gì.
Biên kịch nói những người khác vẫn chưa làm xong nhiệm vụ, bảo Hề Thời ngồi đợi.
Hề Thời gật đầu, nhàn rỗi dạy học sinh tiểu học rap.
Hề Thời ở trong Hoàng cung Lệ Hoa tận ba giờ đồng hồ, lần thứ N nhìn Nghiêm Chuẩn và Hồ Thi Nghê bị một đám quay phim vây quanh từ cửa sổ, mới cảm nhận được cốt truyện nhân vật của mình đơn giản thế nào.
Bọn họ đều tham gia những thử thách cân não nhiều cạm bẫy khác nhau chạy quanh thành dân quốc, chỉ có cô ở trong Hoàng cung Lệ Hoa thu hút sự chú ý của học sinh.
Hề Thời thở dài, tiếp tục dạy học sinh tiểu học rap.
Cũng may cô cũng không phải loại người được nuông chiều từ bé mà kiêu căng, hôm nay khi thay đổi quần áo cô đã nhận ra được sự chênh lệch, lúc này bị đám trẻ con vây quanh cũng cảm thấy không tệ lắm.
Hề Thời cứ ở đó cho tới buổi chiều, mặt trời sắp lặn, mấy MC còn lại mới hoàn thành nhiệm vụ hôm nay, mọi người cùng tập hợp.
Trong bảy người, có sáu người cũng hoàn thành nhiệm vụ, hôm nay người duy nhất thất bại bị vào “nhà tù” chính là hố đen trò chơi, người đóng phu xe – Lưu Vĩ.
Hồ Thi Nghê thấy Hề Thời đi ra vẫn chưa bị vào “nhà tù” còn có hơi bất ngờ.
Hề Thời đáp lại với vẻ mặt “Tôi thắng rồi.”
“Thử thách dũng cảm” được ghi hình trong hai ngày, mọi người đứng thành hàng dài nghe đạo diễn nói vài lời, chơi một trò chơi nhỏ, sau đó đạo diễn tuyên bố buổi ghi hình hôm nay kết thúc.
Trong mắt người xem, chương trình tạp kỹ rất vui vẻ, trong mắt nghệ sĩ thật ra chỉ là công việc của bọn họ, chỉ cần ghi hình thì chính là đang làm việc, ghi hình kết thúc, tan làm, mọi người mới thật sự thư giãn.
Mấy người MC cũng lười tiệc tùng, ai về nhà nấy nghỉ ngơi.
Hề Thời đi thay quần áo, Diệp Sâm lái xe tới thành dân quốc đón Hề Thời.
Hề Thời lên xe, đang muốn thông báo với Diệp Sâm hôm nay mình không thất bại, Diệp Sâm đã mở lời trước: “Có phải hôm nay em trượt tay không?”
Hề Thời: “Hả???”
Diệp Sâm: “Sáng nay em đã ấn thích một bài trên Weibo em có biết không?”
Hề Thời ngẩn người: “Sáng nay em ấn thích gì?”
Diệp Sâm vừa thấy biểu cảm này của Hề Thời, biết cô chắc chắn là trượt tay, nắm tay lái giải thích: “Em ăn dưa thì cũng nên đổi sang acc phụ, em có biết sáng nay em ấn thích bài đăng về tình cảm của Hồ Thi Nghê, nói tổng giám đốc của Bác Hằng đang theo đuổi cô ấy, tổng giám đốc bá đạo x cô vợ bé nhỏ minh tình không?”
“!!!” Hề Thời nghe vậy cả người bủn rủn, hít sâu một hơi.
Sáng nay quả thực cô lướt Weibo xem tin của Hồ Thi Nghê, thế nhưng không biết ấn thích lúc nào.
“Vậy vậy…” Hề Thời vội vội vàng vàng.
Diệp Sâm: “Anh đã bỏ thích giúp em rồi, chỉ có hai cái tài khoản marketing dọn, đây cũng không phải chuyện gì lớn, không có nhiều người biết, anh chỉ muốn nói em sau này có ăn dưa thì phải đổi sang acc phụ, lần sau mà đụng phải chuyện lớn là xong đời.”
Weibo của cô vẫn luôn do Diệp Sâm quản lý, Hề Thời nghe thấy không có gì lớn xảy ra, đã bỏ thích bài đăng rồi, thở phào nhẹ nhõm, đáp ứng: “Vâng.”
Nói đến bát quái, Diệp Sâm biết Hề Thời lúc trước là thiên kim nhà giàu ở thành phố B, đột nhiên có chút tò mò, hỏi Hề Thời: “Em trước kia, ừm, anh muốn hỏi trước kia khi em còn ở trong nhà đó, có quen biết tổng giám đốc của Bác Hằng không, anh nghe nói hình như họ Giang, có phải hai người biết nhau không, trông thế nào, thật sự để ý tới Hồ Thi Nghê ư? Còn vì theo đuổi mà cho cô ấy đóng phim tiên hiệp?”
Hề Thời nghe xong, không nghĩ tới người trong nghề đôi khi càng thích cho nhau ăn dưa.
Cô cười một chút: “Gặp qua vài lần, không thân, coi thường em, không biết có phải nhìn trúng Hồ Thi Nghê hay không.”
“Coi thường em?” Diệp Sâm thở dài, ngữ điệu nghe ra còn có chút chua xót: “Vậy Hồ Thi Nghê cũng có chút bản lĩnh.”
Vì để dỗ ngọt, phú nhị đại theo đuổi minh tinh nên tình nguyện dâng tài nguyên lên cũng là chuyện thường tình trong giới.
Ngay sau đó anh ấy hừ một tiếng: “Mới nổi chút chỉ dựa vào nâng đỡ, nổi tiếng hẳn phải dựa vào số mệnh,