Chương 49
Giang Hành Triệt lặng yên không tiếng động rời đi.
Ngày hôm sau, khi Hề Thời tỉnh lại, phát hiện nơi mình ngủ từ ghế sô pha biến thành trên giường.
Cô cũng không nghĩ nhiều, đơn giản nghĩ mình ngủ thiếp đi sau đó mộng du về giường.
Sau khi Hề Thời chuẩn bị xong ra ngoài, phát hiện trợ lý hôm nay từ Hồ Tiểu Dương đổi thành Giang Thành Triệt.
Cô chép chép miệng, mặc dù biết hai người này lại thay ca, nhưng vẫn không nhịn được mà giễu cợt tổng giám đốc Giang thật rảnh rỗi.
Trong studio, nhiệm vụ chủ yếu của Hề Thời hôm nay chỉ là thử diễn với nam diễn viên, cô vừa thay đồ diễn, nhận nước Giang Hành Triệt đưa đến dùng ống hút uống một ngụm, chợt nghe xung quanh có tiếng ồn ào.
Diệp Sâm vỗ vỗ vai Hề Thời, hạ thấp giọng: "Hứa Dịch Phàm đến rồi."
Hề Thời nghe đến tên Hứa Dịch Phàm, cũng không khỏi vui vẻ một hồi.
Trước đây tuy rằng cô cũng không đu idol gì đó, nhưng là một thiếu nữ độ tuổi 20 mấy, cô không thể không biết Hứa Dịch Phàm.
Hứa Dịch Phàm là lưu lượng đang nổi mấy năm nay, xuất thân từ nhóm nhạc nam, từ khi debut đã dựa vào khuôn mặt mà hút vô số fan, năm ngoái bắt đầu chuyển sang đi diễn phim, bình thường hắt xì một cái là có thể lên hot search, đi đến chỗ nào cũng có vô số fans đi theo.
Hề Thời nhớ đến lúc Hứa Dịch Phàm vừa mới debut đơn giản có thể xem là kinh động như gặp người trời, muôn vàn thiếu nữ điên cuồng, hot đến nỗi cô xưa nay một lòng một dạ nhào vào người Giang Hành Triệt cũng không nhịn được mà nhìn anh ta thêm vài lần, trong điện thoại cũng còn mấy bài hát của nhóm nhạc anh ta, còn lưu ảnh của Hứa Dịch Phàm nữa.
Sau đó ảnh Hứa Dịch Phàm trong điện thoại cô bị Giang Hành Triệt phát hiện, Giang Hành Triệt không thèm để ý tới cô hơn một tuần, mới đầu cô còn không biết tại sao, không biết mình lại sai chỗ nào.
Lúc ấy, Giang Hành Triệt không để ý đến cô, đối với cô mà nói là chuyện còn lớn hơn cả trời sập.
Bây giờ nghĩ lại, Hề Thời cảm giác lúc trước cô vì Giang Hành Triệt không để ý đến mình mà gấp đến độ tối ngủ không ngon kia quả thực vừa đáng thương vừa đáng buồn.
Giang Hành Triệt không để ý đến ồn ào của mấy người trong studio, thấy nước trong cốc của Hề Thời hết rồi liền duỗi tay cầm lấy, sau đó đột nhiên đối diện với ánh mắt của Hề Thời.
Lúc sáng sớm khi vừa mới nhìn thấy còn có thể hiếu chiến giễu cợt anh mấy câu, bây giờ ánh mắt lại lạnh lùng vô cùng, tựa như nói cũng không muốn nói một câu.
Giang Hành Triệt nhận cái cốc trong tay Hề Thời, không nói tiếng nào.
Hứa Dịch Phàm đã trang điểm và đội tóc giả xong trong phòng khách sạn, đến đây chỉ cần thay quần áo là xong, Hề Thời nhìn thấy Hứa Dịch Phàm được mấy trợ lý vây quanh lại đây, lập tức đứng dậy: "Chào thầy Hứa."
Hứa Dịch Phàm gật đầu với cô: "Chào cô."
Tuy rằng không tính là fan chân chính, thế nhưng dù sao năm đó cũng đã từng lưu ảnh của người ta, Hề Thời chờ Hứa Dịch Phàm đi thay đồ, lập tức quay sang nói với Diệp Sâm, trong ánh mắt cô là ánh sáng lấp lánh, tán thưởng: "Anh ấy trắng thật, còn đẹp trai hơn trên TV nữa."
Diệp Sâm đối diện với ánh mắt tán thưởng của Hề Thời, nhớ đến trợ lý Giang còn đang ở đây, trong lòng đấu tranh dữ dội, cân nhắc mấy lần, vuốt cằm, đáp rất miễn cưỡng: "Đẹp trai sao? Anh cảm thấy cũng bình thường, mức độ trung bình trong giới."
Hề Thời cho anh ta ánh mắt "Anh không có mắt thẩm mỹ".
Trong đầu Giang Hành Triệt nhớ lại người đàn ông đội tóc kiểu cổ trang vừa đi qua lúc nãy.
Anh vừa nhìn liền cảm thấy quen mắt, cảm giác dường như đã gặp ở nơi nào, lúc này thấy phản ứng của Hề Thời, anh lập tức nhớ lại, lúc trước anh từng thấy anh ta trong album ảnh của Hề Thời.
Lúc đầu anh còn tưởng là bạn học, là bạn khác phái,
Bây giờ vật đổi sao dời, hôm lại vậy mà lại gặp được người thật của nam thần tượng kia.
Hầu kết Giang Hành Triệt khẽ động, không nhìn vẻ mặt của Hề Thời lúc này.
Rất nhanh, Hứa Dịch Phàm thay đồ xong đi ra ngoài.
Anh ta mặc bộ đồ diễn màu trắng xanh, dáng người thẳng tắp* đậm chất thần tiên, trên đầu là dây cột tóc màu bạc, dường như vừa xuất hiện liền trở thành tiêu điểm.
*Gốc là 长身玉立 (trường thân ngọc lập), ý chỉ thân hình rắn rỏi thẳng tắp của đàn ông.
Đôi mắt của con gái nơi này đều đồng thời sáng lên.
Còn có mấy người con trai mắt cũng sáng lên.
Đạo diễn tựa như rất thỏa mãn với tạo hình này, gật gật đầu, Hề Thời lập tức bị kêu tên đến tập diễn với Hứa Dịch Phàm.
Hứa Dịch Phàm năm ngoái mới chuyển sang đóng phim, kỹ thuật diễn cũng không tính là tốt bao nhiêu, nhưng mà rõ ràng lần này anh ta rất coi trọng bộ phim cổ trang tiên hiệp cấp S này, đã sớm thuộc lời thoại, khi diễn với Hề Thời rất nghiêm túc.
Diệp Sâm và Giang Hành Triệt cùng đứng một chỗ xem.
Hứa Dịch Phàm diễn chính là đoạn sau khi tiểu sư muội chết, ôm thi thể của nàng vô cùng bi thương, cũng là phần quan trọng nhất của toàn bộ phim, yêu cầu rất cao với nam diễn viên, Hề Thời thì lại không có lời thoại không có động tác, toàn bộ quá trình đều là công cụ.
Bên ngoài, Diệp Sâm nhìn Hề Thời đang bị Hứa Dịch Phàm ôm chặt trong lòng, lại không nhịn được liếc mắt nhìn Giang Hành Triệt bên cạnh, nhớ đến lúc nãy Hề Thời khen ngợi Hứa Dịch Phàm đẹp trai.
Thói quen nghề nghiệp, Diệp Sâm bắt đầu âm thầm so sánh hai người một chút.
Nói bằng lương tâm, anh ta cũng không cảm thấy Giang Hành Triệt không đẹp trai bằng Hứa Dịch Phàm, chỉ là người đẹp vì lụa, Giang Hành Triệt dùng thân phận trợ lý xuất hiện mãi mãi là quần áo đen, khẩu trang đen, mũ đen, khiêm tốn đến mức hận không thể chìm nghỉm trong đám nhân viên công tác, so với Hứa Dịch Phàm đã được hóa trang đang đứng dưới ánh đèn flash, mặc bộ đồ cổ trang màu xanh trắng, gió thổi một cái là khí chất thần tiên bay bay, cô gái nhỏ yêu thích ai, thật sự quá rõ ràng rồi.
Diệp Sâm đột nhiên bất bình thay cho tổng giám đốc bên cạnh, đặt mình vào hoàn cảnh ấy thật sự là quá tức giận rồi.
Cùng là đẹp trai, dựa vào cái gì mà anh có thể gọn gàng điển trai, còn tôi lại là trợ lý nhỏ bé chỉ có thể mặc đồ đen?
Thế nên dù biết rõ không thể, anh ta vẫn thấp giọng, dùng tay ngăn bên miệng, căm giận nói: “Tổng giám đốc Giang, tôi cảm thấy với điều kiện ưu tú như vậy của anh, thật sự có thể thử debut."
Debut rồi dùng sắc đẹp đè bẹp cái tên họ Hứa này, đẹp chết anh ta đi, thời đại này ai mà còn chưa mặc qua mấy bộ đồ cổ trang.
Giang Hành Triệt cúi đầu, nhìn thấy khuôn mặt còn căm phẫn hơn anh của Diệp Sâm.