Bởi vì thời gian cấp bách, từ khi Hề Thời tiếp xúc với rap lần đầu tiên cho đến khi quay tập đầu tiên chỉ có vỏn vẹn chưa đến một tuần.
Ngày ghi hình, Hề Thời kéo vali hành lý của mình đứng ở cửa chính của trường quay, cô ngước đầu lên nhìn tòa kiến trúc một chút.
Trong vali hành lý là toàn bộ gia sản của cô, tổ chương trình bảo thí sinh đều mang hành lý đến, nói là qua vòng đấu loại thì đêm nay có thể vào ở ký túc xá rapper rồi.
Diệp Sâm lái xe đưa Hề Thời tới, anh đứng bên cạnh cô, hai người đang chuẩn bị đi vào trường quay thì đột nhiên nghe thấy bên cạnh truyền đến những âm thanh vui đùa ríu rít.
Hai người đồng thời nhìn sang bên cạnh một chút.
Là một nhóm các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, ai cũng mặc đồng phục váy hồng tất chân màu trắng, bên hông có giấy dán viết tên của mình, xung quanh còn có không ít thợ quay phim khiêng máy móc đi theo.
Diệp Sâm liếc mắt đã nhận ra đây đều là thí sinh dự thi đợt này, bọn họ đang đi vào trong quay chương trình.áng>
và cùng thuộc một nền tảng video, hôm nay bọn họ ghi hình chương trình ở trường quay bên cạnh, mặc dù nền tảng của hai chương trình giống nhau, thời gian lên sóng gần nhau, nhưng rõ ràng là lần này nền tảng video coi trọng hơn, vốn đầu tư của các nhà tài trợ cũng gần như hướng về , nghe nói tổ chương trình rất bất mãn, hai chương trình đều ngầm đọ sức với nhau.áng>áng>áng>
Diệp Sâm nhìn thấy các cô gái trẻ trung hoạt bát kia, cô gái ở giữa trước khi tham gia chương trình đã có danh hiệu tiểu idol mỹ nhan thịnh thế, bây giờ nhìn tận mắt mới phát hiện ra hình đẹp trên mạng có lẽ toàn dựa vào filter và app chụp hình của các trạm tỷ, đứng bên cạnh Hề Thời sợ là sẽ bị xem thành nha hoàn mất.
Thế là Diệp Sâm lại mắng chửi tổ chương trình lật lọng kia một lần nữa, sau đó lại cực kỳ hối hận vì không nhét Hề Thời vào sớm một chút.
Đó mới là chương trình cô nên đến!
Đó mới là nơi gương mặt này của cô nên phơi bày hết khả năng!
Rõ ràng là cô nên đến chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nữa, dựa vào gương mặt hút fan rồi ngồi đợi debut, chứ không phải là đợi đi dạo một vòng trong chương trình rap lộn xộn gì đó giống như bây giờ.
Diệp Sâm thờ dài lần thứ N.
Hề Thời cũng chú ý tới mấy cô gái ở trường quay bên cạnh, cô cảm thấy chiếc váy nhỏ trên người bọn họ khá đẹp mắt.
Có điều chiếc váy ngày hôm nay cô mặc cũng không tệ, Hề Thời cúi đầu nhìn chiếc váy trên người mình một chút.
Bởi vì là vòng đầu tiên nên tạo hình của thí sinh đều là tự mình hoặc là do công ty quản lý của mình phụ trách, thế nên Diệp Sâm cố ý mượn quần áo cho cô từ nhà tạo hình của công ty, chiếc váy tiên nữ màu trắng dài đến mắt chân, phối với một đôi giày xăng đan gót nhỏ.
Hai người nhìn các cô gái của chương trình bên cạnh rồi cùng nhau tiến vào trường quay của .
Có biên đạo đeo thẻ công tác tới nghênh đón.
Biên đạo đã nhìn qua ảnh chụp của Hề Thời, nhưng lúc nhìn thấy người thật, mắt của biên đạo rõ ràng sáng lên một cái.
Sau đó biên đạo lại quan sát toàn thân cô, lúc nhìn đến chiếc váy tiên nữ trên người cô thì dường như có chút sửng sốt.
Hề Thời cắn môi, chào hỏi với biên đạo: “Chào anh.”
“À ừ.” Biên đạo nở nụ cười, chỉ vào một nhân viên công tác khác cho Hề Thời: “Cô đi cùng anh ta đi.”
Người đại diện đi đến đây thì không thể đi theo nữa.
Hề Thời bước đi một cách lưu luyến, cô nhìn Diệp Sâm, ánh mắt cô như một sinh viên sắp bước vào trường thi đại học.
Diệp Sâm: “Đi đi đi đi, cố lên, cô có thể mà.”
Hề Thời xoay người đi vào cùng nhân viên công tác.
Sau khi nhìn thấy Hề Thời đi vào, biên đạo mới quay sang Diệp Sâm: “Anh xác định không dẫn người đi nhầm chương trình chứ? Đây là chương trình rapper, không phải là tuyển chọn nhóm nhạc nữ bên cạnh.”
Diệp Sâm đưa tầm mắt nhìn Hề Thời, dáng vẻ anh phiền muộn giống như một giây sau anh sẽ châm một điếu thuốc, anh nói: “Không nhầm.”
Biên đạo như đang suy tư gì đó, Diệp Sâm có thể nhét một cô gái trẻ tuổi mặc váy tiên nữ vào trong chương trình rap, đoán chừng cũng có lý do của anh ta.
Thế là biên đạo hỏi: “Thực lực thế nào?”
Nói không chừng nhìn người không thể nhìn bên ngoài, thật ra thực lực người ta siêu mạnh, mặc váy tiên nữ cũng có thể chơi hiphop, thứ họ cần chính là sự tương phản này.
Diệp Sâm nghe thấy hai chữ “thực lực”, anh nhớ lại kiểu đọc rap với chất giọng dạt dào tình cảm trong mấy ngày qua của Hề Thời.
“... … …”
Anh không tiện nói rõ, chỉ che miệng ho khan một tiếng: “Chút nữa anh nghe là biết.”
***
Hề Thời đi theo nhân viên công tác tiến vào trường quay, cô nghe thấy trên sân khấu đang điều chỉnh âm thanh.
Nhân viên công tác chỉ chỗ cho cô, là khu vực chờ lên sân khấu của một trăm thí sinh dự thi lần này, bảo cô ngồi đó chờ là được rồi.
Hề Thời gật đầu, cô nâng váy lên đi về phía khu vực chờ lên sân khấu.
Trong trường quay không có khán giả, tất cả thí sinh đều ngồi ở khán đài dưới sân khấu.
Đã có không ít thí sinh dự thi trình diện, còn chưa bắt đầu quay hình đã có người tụ lại nói chuyện phiếm, có người cool ngầu mà khoác tay nghỉ ngơi.
Trước khi vào sân, Hề Thời nở nụ cười, nhớ tới các thiếu nữ xinh đẹp hoạt bát ngọt ngào tham gia mà cô nhìn thấy ở bên ngoài, cô hy vọng mình sẽ tỏ ra thân thiện một chút.áng>
Gót giày của Hề Thời giẫm trên mặt sàn bằng gỗ phát ra tiếng vang lộc cộc.
Cô chính thức đi vào chỗ ngồi của thí sinh dự thi.
Hề Thời chuẩn bị gật đầu chào hỏi với mọi người, kết quả đầu còn chưa gật, khi nhìn thấy nhóm thí sinh dự thi ở trên ghế thí sinh thì cô kinh ngạc rồi.
Nụ cười trên mặt cứng đờ.
Chết lặng.
Vốn dĩ cũng không có người nào để ý đến thí sinh mới vào hàng ghế dự thi, mãi đến khi có người nhìn sang rồi cố định ở đó, sau đó càng ngày càng nhiều người bị ảnh hưởng mà nhìn sang, bọn họ đều nhìn chằm chằm qua luôn rồi.
Hề Thời đối mặt với các tuyển thủ, cô mở to miệng.
Trong số thí sinh dự thi đang ngồi thì thí sinh nam chiếm phần lớn, mỗi một người đều ăn mặc vô cùng cá tính, các loại dây xích leng keng trên áo trên cổ trên quần gần như là tiêu chuẩn thấp nhất.
Có người mặc đồ cái bang oversize, đeo kính râm xỏ khuyên tai, có người buộc khăn trùm đầu thắt tóc, xăm hình đầy cánh tay, thậm chí còn có người đeo mặt nạ, mặc đồ kim loại từ trên xuống dưới đến đây.
Hề Thời nhìn thấy trong số thí sinh ở chỗ ngồi không có được mấy thí sinh nữ dự thi.
Có một người đầu nhím, vẽ mắt dài đến huyệt thái dương, một người son môi màu đen, mặt mũi khinh khỉnh, cứ như một giây sau sẽ lao ra đánh nhau với người ta, còn có một người có làn da bánh mật gợi cảm, áo bra quần ngắn, đeo hoa tai vòng kim loại còn lớn hơn mặt cô ấy.
Hề Thời nhìn đến đây thì đã không tự chủ được mà lui về sau một bước.
Vị trí thí sinh đã có người kịp phản ứng trước, hét lớn với cô gái mặc váy tiên nữ dài thẳng, xinh đẹp đến mức khiến cho hai mắt người ta tỏa sáng ở đối diện,:
“What’s up girl?”
Đây là cách chào hỏi thường thấy nhất của “cáp nhân”* bọn họ.
*Gốc là 哈人 (hā rén): ban đầu là từ địa phương ở Thiểm Tây, đồng âm với 吓人 (xiàrén): sợ hãi, bây giờ nó dùng để chỉ những người chơi hip-hop ở Trung Quốc, hoặc giới rap nói chung.
“Cáp nhân”, cái tên nói lên tất cả, chính là người chơi hiphop.
Hôm nay bọn họ ngồi ở đây dự thi đều là cáp nhân.
Hề Thời nghe được câu nói kia, trong đầu toàn là: Up cái gì?
Một người nhuộm tóc màu xanh lá thậm chí còn tiếp tục rap freestyle ngẫu hứng với cô: “E hèm, yo, người đẹp à có phải em đi nhầm nơi rồi không, nơi này không phải buổi biểu diễn dành riêng cho em, và váy của em rất đẹp đấy, yo ~”
Hề Thời cười gượng hai tiếng với đám “cáp nhân” kia, sau đó cô quay người, luống cuống tay chân chạy đi tìm biên đạo vừa rồi.
Điều này không giống như những gì cô nghĩ, hoàn toàn không giống!
Sau khi biên đạo hiểu rõ mục đích đến của Hề Thời thì lại quan sát cô từ trên xuống dưới một lần, đẩy gọng kính.
“Bây giờ chương trình cô tham gia chính là , không phải là , càng không phải là , mọi người chơi hiphop, đều cool như thế, rất bình thường.”ộc>áng>
“Cô đến thi đấu, chẳng lẽ trước đó chưa từng tiếp xúc với hiphop sao? Cô không qua vòng sơ tuyển hả?”
Hề Thời bất