Lục Dư Mặc: "!.
" Hắn không hiểu!
"Được rồi, sự tình đã sáng tỏ.
Dư Mặc, là con hiểu nhầm em gái.
" Hứa Vi trấn an liếc nhìn con trai cả, sau đó cô ấy lấy từ trong hộp ra một con vịt con màu vàng lông ngỗng ra và đặt vào lòng bàn tay, không nhịn được xoa xoa cái đầu nhỏ.
Vịt con nhảy lên một cái, muốn vỗ cánh bay cao: "Chíp ~"
"Ai nha!" Hứa Vi giống như đứa trẻ mới lần đầu nhìn ngắm thế giới: "Nhìn xem, nó còn kêu được, thật đáng yêu!"
Hứa Vi liền hỏi Phó Chi: "Mẹ tìm một thợ mộc đóng cho chúng nó một ngôi nhà nhỏ để ở trong sân, tiện chúng ta chăm sóc được không?"
"Không cần phiền phức như vậy.
Nuôi ở vườn hoa trong sân là được.
"
Hứa Vi tức lập tức có chút lo lắng: "Nhưng hoa cỏ mới trồng còn rất mảnh mai, chân của vịt con không nhỏ cũng không nhẹ lắm, nếu chúng giẫm hỏng thì sao! "
Phó Chi thấp giọng nói: "Không thành vấn đề, chúng nó đã qua huấn luyện chuyên nghiệp cả, rất đúng mực.
" Hoa và cây cô trồng đều là thuốc Bắc hàng thượng đẳng, rất dễ thu hút côn trùng, cho nên cần phải có mấy con vịt nuôi từ phòng thí nghiệm đến để bắt côn trùng.
Hứa Vi: "! "
Mấy con vịt con chỉ bằng từng này thì có thể trải qua huấn luyện chuyên nghiệp kiểu gì?
Hứa Vi có nhất thời ngẩn ra, nhưng nhìn thấy biểu cảm nghiêm túc của Phó Chi, lời trong miệng lại không thể nào thốt ra.
Quên đi, ông nội của con gái vừa qua đời, tâm tình nhất định không tốt, con bé nói sao thì cứ vậy đi.
Chỉ cần con gái vui là được rồi, Hứa Vi nghĩ, lại chọc chọc cánh của vịt con, nhìn vịt con phản ứng dễ thương mà gật gù cười tươi.
Hứa Vi thích không chịu được: "Chúng nó quá đáng yêu!"
Phó Chi nhẹ giọng nói: "Đem đám dễ thương này nuôi lớn rồi lấy thịt.
Sau đó nấu canh cho mẹ uống, nó rất tốt cho sức khỏe.
"
"! "
Khóe miệng Hứa Vi giật giật, tầm nửa phút sau mới phản ứng lại, liền khiếp sợ: "Vịt con đáng yêu như vậy, làm sao có thể làm thịt được?"
Giọng nói của Phó Chi rất nhẹ: "Vịt con không ăn được.
" Cô nghiêm túc giải thích: "Nó còn quá nhỏ, trên người không có thịt, chờ nuôi lớn rồi hãy làm.
"
"! "
Vịt con trong tay Hứa Vi run lên bần bật "Chíp ~~" Đừng làm khổ tôi!
"Được, được.
" Hứa Vi một tay nhéo vịt, một tay khác vỗ về