Phó Chi trở lại phòng nghỉ ngơi, rất mau sau đó liền nghe thấy được một tràng gõ cửa cực nhẹ nhàng.
Cô đem máy tính để sang một bên, nói vào đi, sau đó liền nghe thấy tiếng cửa mở ra chậm rãi.
Cửa mở ra được một chút.
Từ khoảng cách này, Hứa Vi thò đầu vào bên trong quan sát, lén lút nhìn xung quanh phòng Phó Chi.
Phó Chi: "Mẹ đang làm cái gì vậy?".
"Không có gì không có gì!".
Sau khi bị phát hiện, Hứa Vi thẹn thùng cười cười, cửa phòng bị cô đẩy ra từng chút một, người phụ nữ với tình thương của mẹ tràn lan bưng một ly sữa bò đến tận tay Phó Chi.
Sau khi nhìn thấy điện thoại của Phó Chi trên chăn, cô ấy chắp tay ngượng ngùng xoắn xít nói: "Chi Chi, con chơi WeChat không? Mẹ muốn thêm con làm bạn tốt trong Wechat.
"
Phó Chi mở khóa điện thoại, nhấp vào WeChat và đưa cho Hứa Vi.
Cô đã đăng ký Wechat từ rất lâu, nhưng ảnh đại diễn vẫn chỉ là Cậu bé Bọt Biển ôm quả bóng bay, trông rất dễ thương, tên lại có phần cá tính.
Hứa Vi kích động bấm vào nút thêm, trước khi rời đi còn đặc biệt nói: "Đúng rồi, ba con bảo ta hỏi con là con thường ngày thích làm cái gì?".
Dù sao cũng