Dưới lầu, sau khi gặp qua Phó Chi sau, Lục lão thái thái gọi đứa con trai thứ hai của mình đi nói chuyện riêng.
Dù sao cũng là nhận nuôi một đứa con gái từ bên ngoài, Lục Cảnh Thanh bất chấp mọi chuyện có thể xảy ra, ngày hôm qua cũng đã cùng lão thái thái chào hỏi qua.
"Nghe nói mấy đứa trẻ từ trong cô nhi viện ra tay chân đều không sạch sẽ, Lục gia có nhiều đồ quý giá, con phải trông chừng thật kỹ càng, vạn nhất đều bị trộm làm sao bây giờ?" Lục lão thái thái biết Phó Chi là từ trấn nhỏ tới, vùng khỉ ho cò gáy đều là điêu dân, lo lắng cau mày.
Bà vốn cho rằng trong nhà đã có Sơ Uyển, nhà con thứ lại rất cưng chiều cháu gái, vì cháu gái nên có thể cùng nhà anh cả lui tới, còn rất vui mừng khi thấy vậy.
Trước mắt khen ngược, Lục gia xem là danh gia vọng tộc*, nhưng cho tới bây giờ cũng không có đứa trẻ nào học kém, phẩm giá cũng rất tốt.
( là những gia đình, dòng họ có