Nếu không phải lúc trước đã gặp Toàn Quy to bằng hai tầng nhà thì cảnh tượng trước mặt lúc này chắc đã khiến ba người họ không tài nào tin được. Lục Chân Nghi còn tưởng rằng mình đang xem King Kong.
Con khỉ… Không, con tinh tinh trước mắt phải cao hơn mười mét, vô cùng cường tráng, hai tay buông thõng dài đến hết đầu gối, nắm tay to gần bằng một người. Cả người nó đen sì, chỉ có hai lỗ tai là màu trắng .
Nó đang dùng hai tay cầm lấy một chiếc xe ô tô, đưa đến trước mặt mình, nhìn vào trong cửa kính xe giống như một đứa trẻ tò mò. Nó dùng ngón tay muốn mở cửa xe, nhưng cửa xe trơn nhẵn, lại có thủy tinh, không dễ kéo ra.
Từ xa nhìn, chỉ thấy đó giống như một con khỉ kích cỡ bình thường đang chơi với xe ô tô đồ chơi.
Lục Chân Nghi không biết Tần Thẩm và Thẩm Hoành Hoan thế nào, nhưng cô cảm thấy không tài nào thở nổi, căng thẳng đến mức cả người cứng đờ.
Tuy con King Kong này không to bằng Toàn Quy nhưng sức chiến đấu nhất định hơn hẳn. Chưa kể tốc độ, sự linh hoạt, sức mạnh, chỉ số thông minh… Chắc hẳn sẽ không thấp hơn Toàn Quy đâu?
Làm thế nào bây giờ? Bỏ chạy?
Xe di chuyển chưa biết chừng sẽ bị phát hiện? Có lẽ sẽ ném chiếc xe kia mà lao về phía xe bọn họ.
Có lẽ bây giờ cũng đã bị phát hiện rồi…
Lục Chân Nghi muốn hỏi Tần Thẩm làm thế nào, nhưng cô phát hiện cổ họng mình căng lên, không nói ra lời.
Hóa ra con người thật sự có lúc sợ tới mức không thể động đậy nổi.
Tần Thẩm đột nhiên khẽ nói: “Trong xe có người…”
Lục Chân Nghi muốn hỏi anh làm sao mà biết, nhưng cô lập tức biết đáp án mà không cần hỏi.
Trong xe bỗng mọc ra một dây leo xanh biếc, trong mùa đông khắc nghiệt nhìn đặc biệt tươi non thích mắt, quấn lấy bàn tay King Kong.
Đáng tiếc dây leo không đủ chắc, Kinh Kong tò mò buông một tay ra, ô tô bị nó cầm bằng một tay, tay không bị dây quấn chỉ bứt nhẹ liền dễ dàng kéo đứt dây leo trên tay kia. Thậm chí nó còn đưa tới trước mặt nhìn, cho vào miệng nhai, có lẽ hương vị không tốt nên nó phun phì phì, tiếp tục cố mở chiếc xe kia.
Loay hoay một lúc còn chưa mở cửa xe, King Kong nổi giận, rống lên vài tiếng, định tách xe ra.
Tần Thẩm lúc này lái xe lao về phía King Kong.
Xe nổ máy, phi thẳng về phía trước.
Sắc mặt Thẩm Hoành Hoan tái nhợt, giọng nói run run: “Lão Đại, cậu…”
Tần Thẩm nói: “Cách được quá xa, tôi không đánh tới nó, phải tới gần một chút.”
Lục Chân Nghi lần đầu tiên cảm thấy Tần Thẩm quả nhiên là đàn ông, còn cô là phụ nữ.
Cô vẫn cảm thấy đàn ông nhiều nhất cũng chỉ là khỏe hơn phụ nữ một chút mà thôi, không còn có bất kỳ ưu thế nào khác.
Nói đàn ông kiên cường dũng cảm hơn phụ nữ? Buồn cười, sống hai mươi chín năm cô chưa bao giờ cảm thấy mình có chỗ nào không kiên cường bằng đàn ông, không dũng cảm bằng đàn ông.
Nhưng giờ phút này cô thừa nhận Tần Thẩm quả thật dũng cảm hơn cô, trong tình huống này cũng dám lao về phía trước.
Tần Thẩm cũng rất buồn bực.
Cắt không gian của anh quả thật rất mạnh, nhưng cách quá xa là không phát huy được. Hơn nữa, đòn tấn công của anh hiện giờ là tiết diện một mét vuông, bình thường thì cảm thấy như vậy là rất lớn, nhưng đường kính cổ con Kinh Kong này hiển nhiên không chỉ có một mét.
Chặt đứt đầu không đủ…
Anh nghiêm túc nghĩ xem còn nơi nào trí mạng nữa: Tim?
Anh không có năng lực nhìn xuyên thấu, rất khó tìm được vị trí chính xác.
Khí quản cổ họng trên cổ, cắt cổ cũng có thể mất mạng.
Tính toán xong, anh quyết định tiếp tục đi về phía trước, thậm chí còn ấn còn để thu hút sự chú ý của King Kong.
King Kong quả nhiên bị hấp dẫn sự chú ý, vứt bỏ ô tô còn chưa bị bẻ gãy trong tay, rơi từ độ cao sáu bảy mét xuống, may không lật, chỉ rơi thẳng ‘ruỳnh’ một tiếng xuống đất.
Lục Chân Nghi không nhịn được run rẩy theo.
Mặc niệm cho người trong xe.
Con King Kong kia dùng cả tay lẫn chân chạy về phía bọn họ, động tác rất giống khỉ đầu chó trên thảo nguyên châu Phi trong thế giới động vật.
Đi đến trước mặt bọn họ, nó dùng mũi ngửi ngửi, có lẽ ngửi thấy mùi người nên hưng phấn, thò tay khom lưng bắt xe bọn họ.
Chính là lúc này!
Tần Thẩm cũng không muốn chờ tới khi nó bắt được bọn họ, nếu không khi nó ngã xuống bọn họ cũng sẽ rơi từ không trung xuống hoặc đè lên xe bọn họ, nếu vậy có lẽ cũng không sống nổi.
Anh cắn răng, phát động sức mạnh, ngay sau đó đạp kịch chân ga, vọt về phía bên phải đằng trước…
Lục Chân Nghi nhìn thấy King Kong thò tay tới bắt xe bọn họ đã căng thẳng đến mức suýt hét lên. Ngoài cửa sổ xe là cánh tay to lớn đen sì, ngay cả móng tay sắc nhọn to như thanh đao cũng gần trong gang tấc có thể nhìn thấy rõ ràng.
Sau đó, giống như cảnh quay chậm trên phim, đột nhiên một cột máu phun lên kính xe, giống như mỗi lần rửa xe miễn phí cạnh trạm xăng trước đây, lái xe vào trong lều rửa xe, máy phun nước cao áp phun nước lên cửa kính.
Luôn cảm thấy một giây sau sẽ phun lên người mình.
Chẳng qua lần này nước phun tới đã nhuộm thành màu đỏ…
Không đợi cô cố gắng xuyên qua lớp máu trên thủy tinh nhìn tình hình bên ngoài, xe đã xốc mạnh về phía trước. Cô và Thẩm Hoành Hoan đều sợ tới mức hét, mà xe sau ầm một tiếng…
Quả thực là chấn động mặt đất.
Tần Thẩm dừng xe, lại không làm gì cả. Hai tay anh nắm tay lái, ngực phập phồng.
Lục Chân Nghi nhìn thấy sắc mặt anh trắng bệch, trên trán rịn ra một lớp mồ hôi.
Lục Chân Nghi lúc này đã có thể cử động. Cô quay đầu nhìn phía sau bên trái, ngay sát xe bọn họ chính cái đầu khổng lồ của tinh tinh. Mặt áp xuống đất, vẻ kinh ngạc rất giống người, đôi mắt to hơn chậu rửa mặt còn đang trợn trừng.
Y hệt cảnh tượng kỳ quặc trong ác mộng!
Ba người bọn họ mở cửa xuống xe.
Con King Kong kia quả thật đã chết, cổ bị cắt, máu chảy như sông, bọn họ phải rất cẩn thận mới không giẫm phải vũng máu trên đất.
Lục Chân Nghi đi đến trước thi thể đã nằm xuống mà vẫn còn cao hơn mình, nhìn lỗ tai màu trắng to lớn, nghi hoặc nói: “Đây là Tinh Tinh?”
“Bề ngoài như thú, giống khỉ nhưng tai trắng, mai phục người đi đường, tên là Tinh Tinh, ăn được thịt nó có thể đi rất nhanh.”
Gần đây Lục Chân Nghi quả thực không có việc gì liền đọc một lượt ‘Sơn Hải