_Ôi ngon quá
Nhược Nhược vô tư gấp thức ăn, cô nhìn quanh bàn đúng là những món cô chưa được nếm nào là gà hầm hải sâm, tổ yến, cua hoàng đế, chả cá anh vũ! còn nhiều món ăn đắt tiền đang bày trước mặt cô
_Giá của một bữa ăn thế này bằng số tiền cả năm gia đình tôi kiếm được đó
Nhược Nhược ngây thơ nhìn Uyển Uyển, còn Thiên Phong và Ôn Thiếu Phàm thì không thèm ngó cô một cái, hôm nay Uyển Uyển mời cô đi ăn, là lần đầu cô đến nhà hàng đất tiền nên mặt cô cứ ngây ra nhìn rất ngốc
_Không ngờ Thiếu Phàm cũng đi, anh tưởng Phàm không thích đi chung với cỏ dại chứ
_Anh lo ăn đi
_Uyển Uyển cảm ơn cô đã nói giúp tôi
_Tôi không nói cái bếp đó là do tôi thì cô có yên không? Lo ăn đi!
Uyển Uyển gấp thức ăn cho cô, bộ dạng của Nhược Nhược Nhược thật khiến cho tâm trạng của Ôn Thiếu Phàm bị ảnh hưởng, tản băng trong lòng sắp bị sức nóng làm cho tan chảy
_Tôi! ăn đây
Nhược Nhược ăn rất ngon miệng, cô rất tự nhiên thưởng thức và không bỏ sót món nào hết
_Tiểu Nhược, lần sau đến nhà tôi! nấu ăn nha!
_Hụ hụ!
_Anh làm sao vậy Thiên Phong?
_Em ít giao du với cô ta đi
_Đã có lần mình nghe Tiểu Đy nói, Tiểu Đy từ chối Ôn chủ tịch là vì không chịu nỗi cung cách của gia đình họ Ôn, đúng là người cùng đẳng cấp thì có khác, luôn coi thường người khác
Nhược Nhược nhìn Uyển Uyển và Thiên Phong nói chuyện, cô biết không dễ gì chung bàn với mấy người thượng lưu này, đã ăn của họ chắc chắn sẽ có nhiều chuyện rắc rối trước mắt
_Phàm soái gấp thức ăn cho tiểu Nhược đi
Uyển Uyển tinh ranh nháy mắt bày trò
_Cô ta không có tay à?
Ôn Thiếu Phàm chẳng những không gấp thức ăn cho cô mà còn nói lời lạnh lùng, ngay cả khi ăn thần thái cũng chẳng thể hiện điều gì là vui tươi, bản thân luôn luôn lạnh lẽo muôn năm
_Hừ! không biết con gái ngoài kia thích anh vì cái gì? quá lạnh lùng
Uyển Uyển chán nản nhìn anh, anh thì tất nhiên không quan tâm lời cô nói
_Tôi nghĩ đó không phải là lạnh lùng đâu, mà là bệnh vô cảm đó, bệnh này nguy hiểm
Nhược Nhược len lén ngẩn lên nhìn mặt anh, lúc Uyển Uyển nói thì anh không thèm để ý còn cô vừa mở miệng thì anh nhìn chằm chằm làm cô sợ quá đang ăn bỗng nghẹn họng và sặc luôn
_Hụ! hụ!
_Hụ!
_Tiểu Nhược, cô sao vậy? tiểu Nhược? Phàm soái anh làm gì đi chứ!
Do là Uyển Uyển ngồi đối diện cô nên rất lo lắng, còn anh ngồi ngang hàng với cô thế mà vẫn dửng dưng
_Hụ! hụ!
́Ôn Thiếu Phàm