Tự Thiên Đy đến nhà tìm Nhược Nhược, chuyện này vẫn chưa kết thúc, Nhược Nhược quyết định không ở lại đây nữa, đã có quá nhiều phiền phức
_Cô đến đây làm gì? Đi đi!
Nhược Nhược không muốn nhìn đến mặt Tự Thiên Đy, từ đây về sau sẽ không còn là bạn bè nữa và cô cũng quyết định về quê xin lỗi mẹ và không sống ở đâu tốt bằng sống với mẹ, cô không muốn phải đau đầu nghĩ tới chuyện này nữa
_Đợi mày đi khỏi đây, tao sẽ giải quyết Đường Lan Hân, mày định giở trò bỏ đi để Phàm kéo lại nan nỉ à? cũng cao tay lắm đó
Thiên Đy hằn hộc, nghĩ ngợi, Nhược Nhược bỏ đi là vì muốn kết thúc chuyện này, chứ hoàn toàn không có ý khác, cô sẽ xóa tất cả, quên luôn anh dù anh là ký ức ngọt ngào và lắm đắng cay
!.
Trong phòng chủ tịch, Thiên Phong đang ngồi vào ghế của Ôn Thiếu Phàm chơi game vì anh đã đi họp, Trương Nam rãnh rỗi nên ở lại phòng chủ tịch đợi anh đi họp
_Trương Nam, anh thấy Nhược Nhược đó thế nào?
_À, tôi thấy cô ta chẳng có điểm nào tốt cả nhưng đối với cô ta thì đại thiếu gia quá là tràn đầy cảm xúc, tôi theo đại thiếu gia đã lâu vẫn chưa có được cảm giác đó
Trương Nam nhắc đến cô liền không vui, anh và Thiên Phong có cùng chí hướng là không ưa cô, nên chỉ có thể nói về cô theo chiều hướng xấu nhất
_Đúng! Tôi cũng thấy vậy, cảm xúc mà anh nói có phải là! trên giường, Trương Nam anh theo Phàm soái đã lâu tất nhiên phải biết là anh trai tôi không có cảm tình sâu sắc với ai hết nên tình cảm này là khao khát trên giường, chứ loại như cô ta thì cần gì phải nhọc công
Thiên Phong đưa ra kết luận, đầu óc con người này lúc nào cũng vậy, chỉ có Uyển Uyển mới trị được anh ta, nghe anh ta nói Trương Nam cũng lên tiếng
_Phải vậy không? Ôn chủ tịch làm gì cũng chính xác và dứt khoát, chẳng lẽ muốn đưa cô ta lên giường mà phải chần chừ đến thời điểm này vẫn chưa xong?
Trương Nam hơi nghi ngờ về phân tích của Thiên Phong, nhưng Thiên Phong đã nhanh miệng nói
_Anh không biết gì hết, Phàm soái bận quá làm gì có thời gian, cứ nghĩ xem nếu là anh anh có từ chối không khi ở trên giường? nói xem? làm gì từ chối được, đúng chưa?
Thiên Phong ranh ma đang nheo mắt khi nói về mấy chuyện đó, cứ nghĩ ai cũng như mình,Trương Nam cũng