Thiệu Từ Tâm cùng Ôn Chi Hàn chiếu cố lẫn nhau, ăn xong một bữa cơm vui vẻ.
Cơm trưa xong, các nàng lại bồi vợ chồng Ôn Hành Vân ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm, hai bên trao đổi phương thức liên hệ.
Nhượng Na thực vừa lòng cô con dâu Thiệu Từ Tâm này, nắm tay nàng, nhìn như thế nào cũng đều thích.
Ôn Hành Vân cũng rất vừa lòng, mặt mày hắn hớn hở mà đặt di động xuống, nói: "Sau này, ta muốn đi tìm ba con uống trà, hỏi hắn một chút đã dạy con gái như thế nào mà khiến người ta yêu thích như vậy."
Thiệu Từ Tâm rộng rãi nói: "Được ạ, ba con cũng muốn cùng ngài uống trà."
"Bản lĩnh pha trà của ông ấy lợi hại lắm, ngài nếu là thưởng thức qua, nhất định sẽ không thất vọng."
Ôn Hành Vân: "Ồ? Vậy một hồi con gọi điện thoại cho ba con, giúp ta đem thời gian ước định một chút, xem hắn khi nào có rảnh bộc lộ tài năng, ta có thể dùng một bữa cơm cùng hắn trao đổi."
Lúc trước hắn hẹn Thiệu Hành gặp mặt, bây giờ vừa trở về, cũng vừa lúc nên chọn ngày gặp mặt.
Cũng không cần nói chuyện công việc buồn tẻ, nói chút chuyện nhà, kéo gần quan hệ hai nhà là được rồi.
Nếu đã kết thành thông gia, đương nhiên là thân cận một ít vẫn tốt hơn.
Thiệu Từ Tâm nhiệt tình đáp: "Dạ được, một hồi con giúp ngài hỏi."
Đúng lúc này, Nhượng Na mở miệng hỏi một câu: "Hai đứa tính toán khi nào tổ chức hôn lễ?"
Thiệu Từ Tâm nghe vậy hơi giật mình.
Ôn Chi Hàn tay đang uống trà cũng dừng lại.
Ôn Hành Vân cùng Ôn Úc nhìn về phía các nàng.
Thiệu Từ Tâm chột dạ mà giơ tay sờ sờ chóp mũi, khẽ động khóe miệng: "Chúng con......!Tạm thời không tính toán tổ chức hôn lễ."
Nhượng Na đột nhiên thấy kinh ngạc: "Vì cái gì?"
Sau khi nghe được tin tức muốn kết hôn của hai đứa nhỏ, trên đường trở về bọn họ nghĩ hôn lễ phải làm như thế nào, chọn địa điểm nào, thỉnh những vị khách khứa nào, bọn họ đều đã từng nghĩ qua.
Kết quả bọn nhỏ căn bản không tính toán làm hôn lễ???
Ôn Chi Hàn tiếp theo mở miệng, ngữ khí ôn nhu: "Công việc bận rộn, cho nên tạm thời không suy xét chuyện này, chờ sau này thời gian dư dã một chút lại tổ chức sau."
Nhượng Na nhìn về phía con gái mình.
Ôn Chi Hàn mặt mày nhu hòa mà cười: "Chúng con đã được pháp luật tán thành, điều này đã đủ rồi, nghi thức không quan trọng, khi nào tổ chức đều có thể.
Ba, mẹ, hai người không cần nhọc lòng."
Nhượng Na thấy các nàng có ý nghĩ của chính mình, cũng liền không nói gì nữa.
Đứa con gái này của bà từ nhỏ đến lớn làm chuyện gì, trong lòng đều rất rõ ràng việc bản thân đang làm, không cần người khác tới nói cho cô cái gì là đúng, cái gì là sai.
Một bên Ôn Úc nghe xong, trong lòng bỗng nhiên dâng lên vài phần kiêu ngạo.
Cô ta cảm thấy bản thân so với Ôn Chi Hàn cái người vợ này, vẫn là đảm đương tốt hơn một chút
Cô ta cảm thấy tốt xấu gì cũng trả cho Thiệu Từ Tâm một cái hôn lễ hoành tráng.
Chờ cô ta cùng Thiệu Từ Tâm