Thiệu Từ Tâm bị chiêu thức ấy của Ôn Chi Hàn giết trở tay không kịp.
Chuyện này nàng nên giải thích rõ ràng cho Dung Nhã.
Dung Nhã cũng bị hành động này của Ôn Chi Hàn đánh đến trở tay không kịp.
Trời, tôi vừa mới là nhìn thấy cái gì?
Ôn Chi Hàn hôn Thiệu Từ Tâm?!
Tại sao lại như vậy, các nàng không phải không có tình cảm với nhau sao?
Chẳng lẽ thời điểm bọn họ vắng nhà, hai người kia trộm hâm nóng tình cảm ư???
Dung Nhã càng nghĩ càng kinh ngạc, biểu tình tràn đầy không thể tin được.
Quả nhiên là sống lâu rồi, cho nên chuyện lạ gì cũng có thể nhìn thấy ha...
Sau đó Dung Nhã nhìn thấy Thiệu Từ Tâm quay đầu lại nháy mắt ra hiệu, ý tứ là nói sau nha.
Tiếp theo là Thiệu Từ Tâm lên xe của Ôn Chi Hàn, cùng nhau rời đi.
Dung Nhã lưu tại chỗ: "......"
Dung Nhã chỉ vào phương hướng hai người rời đi, quay đầu nhìn Lâm Mộc Mộc: "Mộc Mộc, hai người họ......!Em biết là chuyện như thế nào không?"
Lâm Mộc Mộc hơi trầm tư, thật cẩn thận nói: "Khả năng đây là......!Tình yêu đột nhiên ập tới không kịp phòng ngừa?"
Dung Nhã: "......"
Ái tình với chả ái tình, cô không biết.
"Đây xác thật là rất đột nhiên không kịp phòng ngừa."
...
Bên trong xe một mảnh yên lặng.
Ôn Chi Hàn lái xe, Thiệu Từ Tâm đang nhìn cảnh sắc ngoài cửa sổ không ngừng lui về phía sau.
Cảnh đêm Phụng thành phồn hoa xinh đẹp, ánh đèn đường như ngôi sao nhỏ, Thiệu Từ Tâm khi ở nhà rảnh rỗi, cũng thích ngồi ở bên cửa sổ như vậy, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Sau một lúc lâu, Thiệu Từ Tâm quay đầu, tầm mắt dừng trên người Ôn Chi Hàn.
"Nói thật, em không nghĩ tới chị sẽ hôn em ở bên ngoài."
Ôn Chi Hàn nhẹ giọng cười cười, đang muốn mở miệng nói cái gì, lại nghe thấy nàng bổ sung nói: "Tuy rằng tiếp theo chúng ta phải hôn nhau ở trước màn ảnh, ở trước mặt người xem...!Nhưng hôm nay em thật sự không nghĩ tới chị sẽ ở bên ngoài hôn em á."
Đếm kỹ một chút, Ôn Chi Hàn không phải lần đầu tiên khiến nàng bất ngờ như vậy.
Đó là bất ngờ, nhưng cũng hợp lý.
"Em ngại sao?" Ôn Chi Hàn hỏi, "Nếu em ngại, vậy lần sau chị không làm như vậy nữa."
Thiệu Từ Tâm gãi gãi chóp mũi.
Rõ ràng giọng điệu của Ôn Chi Hàn bình thường thành khẩn, vì cái gì nàng nghe lại cảm giác có điểm ủy khuất ở bên trong chứ?
Chẳng lẽ lỗ tai cũng tự mang lự kính, sẽ tự mình cấp cho Ôn Chi Hàn thêm chút hương vị khác?
Nhưng mặc kệ nói như thế nào, việc này là nàng bắt đầu, là bản thân nàng yêu cầu, không trách được Ôn Chi Hàn.
"Không ngại ạ" nàng thoải mái hào phóng mà nói, "Chúng ta ôm cũng ôm, hôn cũng hôn rồi, làm cũng làm qua, không đến mức so đo chút chuyện nhỏ này đâu."
Nàng khoa tay múa chân nói: "Em chỉ là có một chút bất ngờ, chỉ một tí xíu thôi."
Ôn Chi Hàn nói: "Không ngại thì tốt rồi."
Trong giọng nói tựa hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Thiệu Từ Tâm vừa lúc đang tìm kiếm di động, không chú ý tới biến hóa vi diệu này.
Nàng mở ra WeChat, quả nhiên, Dung Nhã đang bày tỏ sự khó hiểu với nàng bằng một vài hàng dấu chấm hỏi đơn giản.
Nàng hơi trầm ngâm, đánh chữ trả lời.
[ Thiệu Từ Tâm ]: Chị Dung, chuyện không phải như chị nghĩ đâu
[ Thiệu Từ Tâm ]: Nhưng thật sự đúng là như chị nhìn thấy đấy
[ Chị Dung ]:?
Tại sao hai câu này đặt ở một chỗ có chút làm người xem không hiểu???
[ Thiệu Từ Tâm ]: Không sai, quan hệ giữa bọn em không phải tình yêu, mà là quan hệ thuần khiết nhất, chỉ tiếp xúc cơ thể thôi!
[ Chị Dung ]:......
[ Chị Dung ]: Tiếp xúc cơ thể như thế còn gọi là thuần khiết sao???
Dung Nhã cảm thấy mạch não của Thiệu Từ Tâm cũng có chút khó kết nối.
Đạo lý của Thiệu Từ Tâm đang trên đà lép vế, nhưng cũng không kìm nổi da mặt dày của nàng.
[ Thiệu Từ Tâm ]: Sao lại không thuần khiết?
[ Thiệu Từ Tâm ]: Chỉ cần không bị tình cảm dơ bẩn làm ô uế, cái gì cũng đều thuần khiết!
[ Chị Dung ]: Từ Tâm, em nói thật với chị, hai người đối với nhau có phải thật sự đã......!Động tâm hay không?
[ Thiệu Từ Tâm ]: Không phải
[ Thiệu Từ Tâm ]: Chuyện của bọn em giải thích ra có chút phức tạp, cũng không tiện giải thích, tóm lại là chị cứ tin tưởng em, chị ấy không thích em, em cũng không thích chị ấy, bọn em hiện tại làm hết thảy đều căn cứ vào hợp đồng
[ Thiệu Từ Tâm ]: Bao gồm gặp dịp thì chơi
[ Chị Dung ]: Gặp dịp thì chơi còn bao gồm tiếp xúc cơ thể như thế à?
[ Thiệu Từ Tâm ]: Đúng vậy, nếu như thế, sau này khi bọn em tham gia chương trình thì sẽ không lộ tẩy, thế nào, có phải em rất cẩn thận không?
[ Chị Dung ]:......
Dung Nhã không hiểu các nàng đến tột cùng viết thoả thuận gì trong hợp đồng, cũng không biết các nàng có thể duy trì như vậy được bao lâu.
Dung Nhã chỉ là không nghĩ tới Ôn Chi Hàn sẽ là cái dạng người này.
- hoá ra cô ấy không ngại cùng Từ Tâm như vậy à
Dung Nhã cũng không biết nên nói Ôn Chi Hàn là tính tình thật tốt quá, hay là bản thân Ôn Chi Hàn đã quen với Thiệu Từ Tâm như vậy.
Vế trước còn có chút căn cứ, vế sau thì thôi bỏ đi, không bằng không chứng, vẫn là không cần bôi nhọ Ôn tổng người ta.
Dung Nhã suy nghĩ nửa ngày cũng chưa nghĩ thông hai người này là như thế nào phát triển đến bước này, dứt khoát không nghĩ nữa.
Hai người này đều đã là người trưởng thành, biết chính mình đang làm cái gì, người ngoài không tư cách hỏi quá nhiều.
Nếu có thể nói, Thiệu Từ Tâm sẽ tự mình nói, sẽ không giấu giếm.
[ Chị Dung ]: Em biết em đang làm cái gì là được rồi
[ Chị Dung ]: Không động tâm cũng tốt, trước kia em đã ở trên người em gái cô ấy ăn khổ rồi, cũng không thể té ngã ở trên người cô ấy lần nữa
[ Chị Dung ]: Quan trọng nhất chính là, chị cứ cảm giác em không phải là mẫu người mà cô ấy thích, nếu em thích cô ấy sẽ bị tổn thương
Thiệu Từ Tâm một chút liền tò mò: [ vì sao, em đẹp như vậy còn không xứng với chị ấy? ]
[ Chị Dung ]: Không phải vấn đề đẹp hay không đẹp, muốn nhan sắc thì Ôn tổng người ta không có à?
[ Chị Dung ]: Chị là cảm thấy, em trmúa hmề quá vượt khỏi phạm vi nhân loại luôn ấy, chị sợ Ôn tổng người ta không chịu nổi loại tính cách này của em, chị nghĩ cô ấy sẽ thích người ổn trọng chút hoặc là đáng yêu ngoan ngoãn hơn
[ Chị Dung ]: Nếu đã như thế, vậy em thích cô ấy không phải bước một chân vào đường cùng sao?
[ Chị Dung ]: Tâm à, chị không hy vọng nhìn thấy em bị tổn thương, chị thật sự hy vọng về sau em có thể có một chuyện tình thuận thuận lợi lợi, ngọt ngọt ngào ngào【 chụp vai.JPG】
Thiệu Từ Tâm: "......"
Buông di động, nàng quay đầu khẽ meo meo đánh giá người đang chuyên tâm lái xe.
Ôn Chi Hàn chị ấy.....!Chẳng lẽ thật sự không thích mẫu người như mình sao?
Tiếp theo nàng bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại -
Không đúng!
Chuyện này liên quan gì mình chớ, Ôn Chi Hàn thích mẫu người như thế nào thì thích mẫu người đó, quan tâm nhiều như vậy làm gì?
Mình cũng không thích chị ấy!
Nàng vỗ vỗ mặt, quay đầu tiếp tục nhìn phong cảnh ngoài xe.
Ôn Chi Hàn nghe thấy thanh âm, hỏi một câu: "Từ Tâm, làm sao vậy?"
Thiệu Từ Tâm quay đầu nhìn cô, thuận miệng đáp: "Không có gì."
Tiếp theo lại quay đầu tiếp tục xem cảnh sắc.
Bên trong xe một lần nữa chìm vào yên tĩnh.
Thiệu Từ Tâm Tâm lại chậm chạp không có bình tĩnh trở lại.
Nàng nhíu mày.
Chỉ là vì cái gì tâm tình của nàng bỗng nhiên có điểm mất mát đây......
......
Cuối tuần, Ôn Chi Hàn cùng vợ chồng Từ Chu Chu ăn cơm.
Từ Chu Chu nhìn bên cạnh cô trống không, càng thêm trìu mến: