" Hả? Nhưng cô bé vừa rồi nhìn khoảng 12 - 13 tuổi thôi? Không lẽ Quân ca định nuôi rồi thịt sau hả? " Tên đàn em nọ lên tiếng.
" Được rồi nhanh lên đi! Nếu không Quân ca sẽ lột da lốc xương chúng ta mất! " tên đàn em khác cũng lên tiếng.
Và họ cũng nhanh chóng đẩy hành lý của Lê Anh Thi ra ngoài xe rồi mới leo lên xe và rời đi, mọi người ở trong sân bay lúc này lại được một phen nháo nhào lên.
Nào là khen hai người đẹp đôi!
Còn nói rằng Lê Anh Thi là con cháu thế gia nên được đón rất nồng hậu! …
! ----------------!
Ở trên xe.
" Quân ca vị tiểu cô nương này là ai thế? Sao bọn em chưa nghe anh nhắc đến bao giờ vậy? Nếu có thì bọn em chỉ nhìn thấy ảnh của cô ấy có khắp nơi trong biệt thự của anh thôi? " Tên đàn em nào đó tò mò nhìn Lê Anh Quân mà lên tiếng hỏi.
" Nhiều chuyện! " Lê Anh Quân liếc xéo nhìn đám đàn em của mình mà phun ra hai chữ.
Còn Lê Anh Thi ngồi ở trong lòng anh trai mình mà hết nhìn trái rồi nhìn phải với vẻ mặt đầy thích thú mà lên tiếng cảm thán: " Anh ơi, ở đây rất đẹp nhiều phong cảnh để ngắm quá! Hèn chi anh không thèm quay về thăm em dù chỉ một chút! "
Lê Anh Quân nghe thấy em gái mình dẫu môi lên trách móc mà cưng chiều xoa đầu nhỏ của cô mà lên tiếng: " Bảo bối không phải anh Hai không muốn quay về, mà anh hai ở đây để giúp ba mở rộng thị trường thôi mà! Giờ không phải em cũng đã đến đây ở cùng với anh Hai rồi không phải sao? "
" Hừ anh Hai có cho em lựa chọn đâu! "
Lê Anh Thi phùng má lên tiếng.
Đàn em của anh lúc này đơ ra tại chỗ luôn.
Cái gì? Anh Hai?
Vậy có nghĩa là tiểu cô nương này là em gái của Quân ca?
Không thể tin được mà!
Tuy nhìn hai người có nét giống nhau nhưng họ lại không ngờ chỉ là anh trai em gái?
Họ còn tưởng tiểu cô nương này là con gái của Quân ca cũng không chừng!
Ai ngờ đâu là anh em!
Đúng là quá bất ngờ luôn đó chứ!
…
Khoảng nửa tiếng sau thì chiếc xe cũng đã dừng trước cửa biệt thự, cô được anh trai nắm tay dẫn vào bên trong.
Theo sau hai người là đàn em lúc nãy đem vali vào giúp cô.
" Ông chủ mới về! Vị này là!.
" Người quản gia nhìn thấy anh liền lên tiếng chào hỏi ngay, sau đó thấy vị tiểu thư bên cạnh không biết nên xưng hô thế nào cho phải mà nhìn về phía Lê Anh Quân.
" Con bé là em gái tôi! " Lê Anh Quân lạnh lẽo lên tiếng.
" Tiểu thư mới đến ạ! " Quản gia nghe vậy liền cung kính chào hỏi.
" Chú không cần phải như thế đâu! Chú cứ gọi cháu là Anh Thi đi! "
Lê Anh Thi gật đầu đáp lại, sau đó cô lại dịu dàng lên tiếng nói.
" Dạ tiểu thư! " Quản gia mỉm cười nhìn cô đáp.
Lê Anh Quân đứng bên cạnh nhìn em gái rồi lại nhìn về phía quản gia và người giúp việc mà cau mày: Mấy người này làm gì mà nhìn bảo bối của anh như muốn ăn tươi nuốt sống vậy? Con bé cũng là người mà sau họ lại nhìn con bé như sinh vật lạ thế?
" Mấy người nhìn đủ chưa? Còn