Vũ Ánh Tuyết theo Trương Gia Huy vào phòng khách, thấy hai anh em Lê Anh Quân và Lê Anh Dũng cùng với Mã Trường Bắc đang ngồi ở phòng khách uống trà, thấy hai người vào Mã Trường Bắc nhìn hai người cười.
" Đến lúc nào? " Trương Gia Huy nhíu mày nhìn ba người, liếc Mã Trường Bắc một cái trầm giọng hỏi.
Ánh mắt Lê Anh Thi chợt lóe lên khi nhìn thấy anh ba của cô, cô nhìn Trương Gia Huy cảm giác rất hoang mang khi thấy anh ba đang ngồi nhìn cô mỉm cười trước mắt thấp giọng hỏi anh: " Sao anh ấy lại ở đây? "
- ---------------
Trương Gia Huy mỉm cười nhìn cô vợ nhỏ của mình, anh biết hiện tại cô đang rất xúc động nên đã đưa bàn tay ra xoa nhẹ đầu cô, anh vẫn không trả lời câu hỏi của cô.
Nhận thấy được ánh sáng của anh, Lê Anh Thi chạy tới chỗ Lê Anh Dũng: “ Anh ba! ”
Lê Anh Dũng giang hai cánh tay, ôm cô em gái nhỏ của mình vào lòng, vỗ vỗ trên lưng cô, nói với Trương Gia Huy sau lưng cô: “ Tảng băng, tôi thật sự không ngờ sẽ có một ngày mình phải ngậm đắng nuốt cay để xem cậu là em rể của mình đó.
”
" Cậu vẫn chưa chấp nhận được sự thật à? " Trương Gia Huy kéo Lê Anh Thi từ trong ngực Lê Anh Dũng ra: “ Cậu vẫn còn thời gian mà, cứ từ từ tiêu hóa đi.
”
Dứt lời anh nhìn xuống cô vợ nhỏ nhà mình dịu giọng nói: " Bảo bối nhỏ, em đang mang thai đấy, cẩn thận một chút.
"
Cô nghe anh nhắc nhở cũng chỉ mỉm cười tinh nghịch, rồi mới nhìn ba người ở phòng khách một hồi rồi mới theo anh ngồi xuống ghế sofa.
Mã Trường Bắc liếm quai hàm, nhìn Lê Anh Thi từ trên xuống dưới một lượt nói: " Này tảng băng, chẳng phải em ấy vẫn an toàn à! Sau khi không cậu lại điện thông báo cho mọi người nói là em ấy có chuyện vậy? "
Dừng một lát anh lại tiếp tục trêu chọc tên tảng băng: " Hơn nữa, nếu không nhìn kỹ thì tôi cũng không phát hiện em gái mang thai đó.
Mà cậu không không sợ mình vào tù bốc lịch à? "
Lê Anh Quân cười nhạt đáp: " Cậu nghỉ cậu ta sẽ sợ à? Nếu cậu ta biết sợ sẽ không thể để con bé vừa mới tròn mười lăm tuổi mà đã to bụng đâu? "
Lê Anh Dũng ngồi bên cạnh nhìn cô rồi lại cười khi nghe những lời của anh trai mình nói mà không nhịn được trêu chọc: " Anh Hai, những lời anh nói cũng đã bao gồm em gái của mình đó! Cậu ta là trâu già thích gặm cỏ non mà em gái mình cũng không phải dạng vừa là trẻ con thích chơi đồ cổ à? "
Lê Anh Thi nhìn hai ông anh nhà mình với vẻ mặt đầy oai oán, sau đó cô nắm bàn tay to lớn của Trương Gia Huy nhẹ giọng nói: " Ông xã, anh và mọi người cứ trò chuyện đi.
Em muốn về...!"
" Anh đi với em.
" Trương Gia Huy đứng dậy rời khỏi ghế sofa, ôm lấy vai cô hướng thẳng tới cầu thang.
Mã Trường Bắc mỉm cười, buông chân sàn, ngửa đầu ra sau nói: " Trương Gia Huy, ông đây đã đợi cậu suốt ba tiếng rồi đó! "
Trương Gia Huy đỡ Lê Anh Thi thông thả lên lầu, lạnh giọng nói: " Giờ thì không rảnh.
"
Mã Trường Bắc: " … "
Lê Anh Quân nhìn anh mà câm nín: " … "
Lê Anh Dũng nhìn anh cũng câm nín theo: " … "
Thấy bóng hai