Lúc này trên bàn ăn đều là những món ưa thích của hai anh em, không chỉ vậy sở thích về món ăn của hai anh em rất giống nhau cho nên việc chuẩn bị cũng không mất nhiều thời gian, hơn thế khẩu vị của hai người khá thích ăn cay và đồ uống thì cô lại không thể uống nước có gas còn anh trai mình thì không.
Nhưng mà từ trước đến nay anh lại không hề đụng vào nước có gas không phải vì anh mà là anh không muốn em gái mình phải khó chịu khi uống chúng nước có gas mà thôi.
Tiên Hiệp Hay
Vì anh đã tìm hiểu khi thấy được người ăn / uống trúng đồ dị ứng thì sẽ rất khó chịu và rất ngứa khi chỉ dụng một ít sẽ dẫn đến khó thở và ngừng hô hấp khi tình trạng trở nặng.
! ----------------!
" Bảo bảo em xuống rồi! Mau lại đây ăn sáng thôi! " Lê Anh Quân mỉm cười nhìn cô, trên tay đang cầm tờ báo cũng để qua một bên luôn.
Lê Anh Thi mỉm cười gật đầu đi lại bàn ăn, cô ngồi xuống vị trí bên cạnh của anh mình, và rồi cả hai bắt đầu dùng bữa sáng cùng nhau.
Đúng lúc này, tiếng chuông cửa reo lên kính kongggg thì quản gia lại nhìn ông chủ mà phát lạnh luôn.
" Để tôi ra mở cửa cho ông chủ! Chắc là bọn trẻ nhà hàng sớm lại nghịch ngợm thôi! "
" Đi mau! " Lê Anh Quân lạnh lẽo lên tiếng trả lời.
Còn Lê Anh Thi vẫn tiếp tục sự nghiệp ăn uống của mình, không những vậy cô còn gấp đồ ăn cho anh trai mình làm mọi người có phát sợ luôn, vì 5 năm làm việc ở đây họ đều biết ông chủ một người siêu thích sạch sẽ và không bao giờ để người khác gấp đồ ăn cho mình.
" Anh Hai món thịt kho tàu này khá ngon đó! Nhưng vẫn còn kém xa khi em làm nha! "
Lê Anh Thi gấp miếng thịt kho cho anh rồi lên tiếng.
Lê Anh Quân mỉm cười mà cầm chén cơm lên ăn, sau đó lại gật đầu lên tiếng: " Đúng vậy tuy nhìn thì thấy màu sắc khá ngon nhưng ốp nguyên liệu chưa thấm, đúng là thua xa món thịt mà bảo bảo nhà anh làm mà! "
Lê Anh Thi nghe thấy anh trai khen mình cũng chỉ mỉm cười, sau đó cô lại gấp những món khác nhau cho anh mình.
Cùng với đó quản gia từ bên ngoài đi vào, theo sau ông là một người đàn ông cũng tầm tuổi với anh trai cô khoảng hai mươi bảy hai tám tuổi gì đó, xung quanh anh ta cũng có khí lạnh không kém.
" Ông chủ, hai người bạn của người đến ạ! " Quản gia lên tiếng.
" Ừ! " Lê Anh Quân không lạnh không nhạt mà gật đầu, anh còn không ngờ cái tên này khi khổng khi không lại đến nhà anh vào lúc sáng sớm đâu, mà anh cũng không thèm nhìn tên nào đó mà lên tiếng: " Mã thiếu, Trương thiếu mới sáng ra cậu đến nhà tớ làm gì? Tớ nhớ không nhầm thì hai cậu không bao giờ nhà tôi vào buổi sáng mà? "
" Này người anh em, cậu đây là có mỹ nhân bỏ anh em đúng không! " Mã thiếu gia nào đó tùy ý ngồi vào bàn ăn mà lên tiếng, anh chưa kịp nói xong mà nhìn người con gái đối diện mà trong lòng anh cảm thán không thôi.
Lê Anh Thi như có cảm giác