Hồ Tiên Nhi và mọi người đều quay lại phòng khách ngồi xuống, cô nhìn về phía Lê Anh Dũng: " Anh Dũng, anh trai cậu đâu? Sao cả buổi sáng tôi không nhìn thấy anh ấy vậy? "
Lê Anh Dũng đang uống trà, nhìn cô khẽ cười nói: " Anh Hai em à, anh ấy đi gặp chuyên gia Wendy Phạm, cậu ấy chuyên điều trị và nghiên cứu chứng hưng phấn và hoang tưởng cho Gia Huy rồi.
Chắc chiều tối gì anh em sẽ về thôi.
"
Cô nghe xong gật đầu, hóa ra là anh bận mấy hôm nay là vì liên lạc với chuyên gia điều trị cho Huy Gia nhà bé con, nếu vậy thì cô cũng không cần lo lắng cho anh làm gì.
…----------------…
Sau khi được Viên Hoa dìu về phòng ngủ, Lê Anh Thi được cô dìu ngồi xuống giường, tâm trạng của cô bây giờ khá thoải mái nên vẫn không thấy buồn ngủ.
Viên Hoa sau khi đỡ mợ cả ngồi trên giường thì cô ta đã đi xuống phòng bếp lấy ít trái cây và sữa cho mợ cả, vì cô biết cả buổi sáng mợ cả vẫn chưa ăn gì nên sẽ đói bụng.
Cô dựa lưng vào thành giường nhìn ra ngoài cửa sổ, không khí bên ngoài rất trong lành và thời tiết cũng rất tốt, cô bèn xuống giường mở cánh cửa ban công ra ra ngoài để hít thở không khí vào buổi sáng.
Lê Anh Thi nhìn thấy sắc trời như vậy cô thấy có chút hứng thú rất muốn vẽ nhưng ở đây không có dụng cụ vẽ, cô ngồi xuống ghế lười được đặt ở ngay bên cạnh ban công mà nhắm mắt nghỉ ngơi một lúc vậy.
Đến khi Viên Hoa trở lại, không thấy cô ở trên giường có chút lo lắng, chưa kịp đi tìm thì cô thấy cửa ban công mở nên ra xem thử, vừa bước ra đã thấy mợ cả nhà mình nằm ở đây hưởng thụ.
Cô bật cười, đặt đĩa trái cây lên bàn trà rồi đi vào trong lấy chiếc chăn lông mỏng ra đáp cho cô, còn bản thân cô ta thì ngồi xuống bên cạnh cô để trong chừng vị mợ cả tùy hứng của mình.
Qua khoảng hai tiếng, Lê Anh Thi khẽ nhíu mày thức dậy, nhìn trời mà mỉm cười, tắm chăn mỏng đắp ngang người cô vì vậy cũng rơi xuống, cuối mắt nhìn cô cũng biết là ai đắp chăn cho mình.
Lê Anh Thi không cần nhìn xung quanh, cô khẽ lên tiếng nói: " Viên Hoa, cô đi siêu thị mua giúp cho tôi vài bộ dụng cụ vẽ đi.
"
Viên Hoa ngồi ở bên cạnh nghe cô nói chỉ gật đầu, cô biết mua dụng cụ vẽ nhưng cô không biết cái nào mợ cả cần dùng thôi: " Mợ, những thứ mợ muốn tôi mua là gì vậy? Có thể nói cụ thể không? "
Lê Anh Thi nghe vậy chỉ gật đầu lấy giấy bút ra viết những thứ cần mua rồi mới đưa cho Viên Hoa.
Cô ta cằm miếng giấy trên tay, cô nhìn một lượt những thứ cần mua mà phải toát cả mồ hôi.
Sao mà cô ta cảm giác được bản thân mình vẫn không hiểu gì hết vậy, sao chỉ mỗi dụng cụ vẽ để thiết kế thời trang thôi đã cảm thấy rắc rối rồi huống chi là những thứ khác không phải còn khó hơn lên trời sao.
Nhưng dù sao vẫn là những thứ mà Lê Anh Thi đã yêu cầu thì cô