Như vậy, có thể thấy, theo quy định hiện hành thì không quy định hình phạt tử hình đối với người phạm tội Tàng trữ trái phép chất [email protected] túy mà chỉ quy định mức phạt cao nhất là tù chung thân.
Những ngày sau đó, cô cũng đã quay trở lại với thân phận Tiểu công chúa của Vũ tộc và con gái nhỏ của nhà họ Lê ở nước Hoa, một người hai thân phận.
Đúng vậy, Lê Anh Thi hay là Vũ Ánh Tuyết, cô vẫn là cô, cho dù bản thân có không khỏe thì mọi chuyện cô làm đều là chuyện bức bình do cô ả Ngọc Song Tử và những người khác gây ra, giờ cô chỉ muốn đồi lại công bằng cho bản thân mà thôi.
…----------------…
Giờ đây cả hai cha con Ngọc Song Tử đều không thể thoát được số phận ở trong ngục tù tối tâm kia, Lê Anh Thi cô trước nay luôn có dạng có thù tất báo.
Đúng thật là vậy, trong đôi mắt của cô không thể chứa được hạt cát nào, vì thế báo ứng này chính là món quà cuối cùng mà cô dành tặng cho họ.
Viên Hoa nhìn Lê Anh Thi như muốn hỏi vẫn không biết nên hỏi hay không.
Lê Anh Thi ngước mắt nhìn, khẽ lên tiếng: " Sao thế? "
Viên Hoa nhìn cô với vẻ mặt lo lắng nói: " Mợ cả, nếu như cô ả kia bí bách mà làm chuyện dại dột trước khi đưa đến cục cảnh sát thì sao? "
Tay cô cầm đũa gắp thức ăn cho vào miệng, nhai kỹ nuốt xuống, lắc đầu nhìn về bàn ăn nhàn nhạt lên tiếng: " Không đâu, ở đó còn có người của chị ấy, họ sẽ không để cho cô ra làm chuyện ngu ngốc đâu.
"
Nghe mợ cả nhà mình nói chắc chắn như thế nên cô ta mới an tâm, dù sao thì cô ả đã dùng quan hệ với lão đại để gầy dựng không ít quan hệ, nếu thế sẽ làm hỏng kế hoạch của mợ cả nhà mình.
Cứ thế, qua thêm hai ngày nữa, ở trụ sở cảnh sát.
Kể từ lúc Bác Lam cùng với đàn em đích thân tống cô ả vào phòng giam thì ả bắt đầu khóc lóc,nỉ non,đầu óc không được bình thường mà càng quấy.
" Các người là ai, sao lại đưa tôi đến đây? "
" Bộ mấy người mắt mù hết hay sao mà dám để tôi ở nơi tối tăm như vậy hả? "
" Nếu để anh họ tôi biết các người sẽ không thể sống yên ở đây đâu.
"
" Mau thả bản tiểu thư ra ngoài? "
" Chị dâu họ mau đến cứu em, bọn họ rất đáng sợ, họ bắt em đến nhốt ở nơi bẩn thỉu như này nè! Huhuhu…"
Cục trưởng một tay xoa thái dương, liếc mắt nhìn phía phòng giam cảm giác đau đầu không tuyên giảm: " Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế? Sau mới hai người mà cô ta lại như thế? "
Điều tra viên nghe Phó cục trưởng hỏi chỉ lắc đầu đáp ngay: " Tôi cũng không rõ nữa, mới hôm qua đưa đến cô ta vẫn còn bình thường, chúng tôi đều có thể làm chứng.
Chỉ là không biết rằng sau một đêm ngủ dậy thì cô ta cứ điên điên dại dại như vậy.
"
Cục trưởng nghe thấy vậy chỉ gật đầu, lấy điện thoại từ bên