Lê Anh Thi ngồi không cũng bị trúng đạn, trong lòng cô đang mắng đến cha mẹ họ ngốc đầu không lên luôn rồi.
Nhưng cuối cùng cô cũng đưa tay lên và anh lạnh mặt nhìn những con người cùng lớp của cô lúc này cũng hiểu được lý do tại sao cô luôn là người được chọn để đại diện trường đi thi đấu rồi.
Bởi vì những con người này không biết phấn đấu mà luôn ỷ lại vào người khác, hơn thế bảo bảo của anh đã gầy hẳng một vòng cũng do những con người này gây ra.
" Anh Thi, em đứng lên nói đi! " Trương Gia Huy cũng không đành lòng để cho cô giơ tay mãi nên gật đầu lên tiếng đồng ý.
- ---------------
Nhưng chưa để cô đứng lên thì anh lạnh giọng lên tiếng tiếp: " Thầy hy vọng sao khi các em nhận được tài liệu từ lớp trưởng thì nhớ phải xem bài trước khi đến lớp, và khi đó thầy hy vọng mỗi khi thầy ra câu hỏi thì các em đều phải xung phong phát biểu để có được điểm cộng từ thầy có biết không? "
[ chúng em biết rõ thưa thầy! ] Tất cả học sinh trong lớp đều đồng thanh lên tiếng, có người tự giác cũng có những người hùa theo tập thể thôi.
" Thầy hy vọng các em hứa được thì sẽ làm được, chứ đừng nghỉ đến việc người khác bỏ công sức mà mình lại ngồi chễm trệ nhận thành quả học tập của người khác là đều đương nhiên! Hơn nữa thầy cũng nói luôn, với những môn khác thì thầy không biết, còn riêng đối với môn của thầy thì thầy sẽ có cách riêng để nhận biết ai là người cóng hiến và ai là người ngồi nhận thành quả của người khác đến khi thi cuối học phần thành tích có kém cũng đồng nghĩa với việc ở lại chứ thầy sẽ không cho thi lại đâu! " Trương Gia Huy vừa dứt lời liền nhìn những người còn đang đắc ý mặt mày trở nên xám xịt, họ không ngờ rằng giáo sư Trương vừa nhìn thấy đẹp trai nhưng không ngờ anh lại tàn nhẫn mà nói chấm điểm không nếu họ không chịu cố gắng.
Cũng đáng thôi, vì anh vừa hỏi một câu hết sức đơn giản nhưng họ lại không biết vận dụng đầu óc của mình mà lại ỷ vào Lê Anh Thi cho nên kết cục của họ cũng không mấy tốt đẹp nha.
" Ui da, công nhận ông chồng của cậu ra chiêu ác thật đấy! Chưa gì đã chém những con tiểu thư danh giá dựa vào thế lực của gia đình vào đây để có mặc mũi...! Chậc chậc...!ai dè lại bị ông chồng nói chưa đến ba câu thì những con người đó mặc mài đã không còn giọt máu nào luôn rồi! " Lưu Ảnh nhìn bạn thân mình nhỏ giọng cảm thán.
Lê Anh Thi cũng chỉ mỉm cười mà không đáp, nhưng cô hiểu được những gì mà anh nói với lại hôm thi cuối cùng đó anh cũng đã cảnh cáo những học đệ và các bạn khác khoa cũng chung những lời nói như thế này.
" Mà này, chưa gì mình thấy ông chồng của cậu đã quan tâm cậu đến mức mình nhìn vào mà cảm thấy xót thương bản thân mình luôn đó! Đã vậy khi mình đi chung với cậu, ông chồng của cậu còn không để mọi người xung quanh vào trong mắt mà mặc kệ họ đang ăn comtros và làm bóng đèn hơn cả ngàn what luôn đó! " Lưu Ảnh càng nói càng cảm thấy tức cả lòng ngực luôn.
Lê Anh Thi mỉm cười lên tiếng an ủi bạn thân mình: " Được rồi đừng tức giận nữa, sau khi tan học hai chúng ta đi uống trà sữa chịu không? "
Nghe đến ăn uống, Lưu Ảnh gật đầu như gà mổ thóc lên tiếng: " Được, được cậu hứa đó! "
" Ừ mình hứa với cậu! "
Lê Anh Thi gật đầu chắc chắn.
Trương Gia Huy sau khi răng đe cả đám học trò rồi mới nhẹ giọng lên