Mỹ Lệ nghe cô nói liền hiểu ngay mọi chuyện, bà cũng đã từng có khoảng thời gian được gọi là thanh xuân nên cái gọi miệng đời khó thể tránh, nên bà hiểu với hoàng cảnh của cô nếu để miệng đời dị nghị thì cuộc sống của cô sẽ đầy bảo táp mưa sa: " Được rồi mẹ đồng ý cho con về nhà mẹ đẻ, nhưng tiền đề là mỗi tuần con sẽ ở lại đây với ta hai ngày có được không? ".
Lê Anh Thi bất lực trước lời nói của bà, nếu đồng ý thì cô chỉ có thể lấy mỗi mình anh, còn nếu từ chối thì bà sẽ rất buồn.
Giờ thì hay rồi, cô đã rơi vào cái bẫy của bà coi như là xong.
Rốt cuộc thì cô cũng đã có tình cảm với anh nhưng ngại nói ra, vì thế mà cô cũng chỉ có thể đáp ứng bà trước rồi từ từ sẽ tính sao: " Được con ý! "
- ---------------
Mỹ Lệ nghe được câu trả lời của cô con gái bảo bối mà cảm thấy rất vui vẻ, cuối cùng ước nguyện có con gái của bà cuối cùng cũng thành sự thật.
Thời gian bà còn đợi cũng sẽ không còn xa nữa là bà có thể cùng cô đi khắp nơi để xài tiền của thằng nhóc kia mà không thương tiếc, có như thế mới gọi là tận hưởng cuộc sống của bà và cô chứ.
Thời gian qua một lúc lâu thì anh đã cho tài xế quay về đón cô đến nhà hàng để gặp đối tác rồi mới cùng cô đi chọn lễ phục.
Lúc này tiếng xe bóp kèn ting ting " ing ổi ở phía cổng lớn, Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) vừa nghe tiếng bóp kèn liền nhanh chân chạy ra mở cửa thì ông đã nhận ra chiếc xe đó là của ông Trương.
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia): " Cậu về đây cần tìm tài liệu gì sao? "
Tài xế xe lắc đầu trả lời: " Không phải tìm tài liệu, ông Trương bảo tôi lái xe về đón bà chủ á!"
Quản gia Châu ( xuyên quốc gia) nghe thấy vậy liền gật đầu trả lời: " Được rồi, cậu đợi một lát tôi vào báo lại với phu nhân và bà chủ.
"
Dứt lời ông liền quay vào trong nhà, lúc này Mỹ Lệ và Lê Anh Thi cùng xem chương trình tạp kỹ vào buổi cuối tuần, mà nói đúng hơn người xem TV là Mỹ Lệ, còn cô chỉ đang ngồi đọc sách kinh tế do