“Ký tên.
”Tiếng nói ôn nhuận nhẹ nhàng vang lên ở bên tai, mang theo sự chán ghét không dễ nhận ra.
Mắt Lâm Kiều Kiều chợt sáng dần lên, nàng dụi dụi con mắt mê mang mà ngẩng đầu nhìn về phía trước mặt.
Đây là địa phương nào?Nàng u mê ngắm nhìn bốn phía, thấy trên tường có mấy chữ vừa to vừa khí phái: “Phòng đăng ký hôn nhân Cục Dân Chính.
”Bên cạnh còn đứng một nam nhân khôi ngô sáng sủa, ánh mắt thâm thúy, đang khẽ nhíu mày nhìn mình.
Nhân viên công tác kiên nhẫn đem tờ giấy xê dịch về phía nàng: “Ký tên tiếp đó in dấu vân tay là được.
”Lâm Kiều Kiều cúi đầu nhìn lại, trên giấy in Đơn Đăng Ký Kết Hôn đã điền đầy đủ thông tin, vị trí nhà trai ghi Cố Đông Quân ba chữ, nhà gái thì là tên của mình.
Cố Đông Quân?Tên thật quen tai.
Toàn thân nàng đột nhiên cứng đờ, đây không phải nhân vật nam chính trong tiểu thuyết hai ngày trước mình đọc sao?Mà chính mình! ! Chẳng lẽ cùng nữ phụ trà xanh kia trùng tên trùng họ?Dường như có cảm ứng, trong đầu vang lên một đoạn tiếng chuông vui sướng:【 Đinh! Chúc mừng ngài thành công tham dự kế hoạch thay đổi nhân vật, ta là hệ thống 001, mục tiêu cuối cùng của ngài: Thay đổi số phận nhân vật trà xanh, hoàn thành phản nghịch! ! Ách, đạt được tương lai hoàn hảo tốt đẹp! Chúc chủ nhân chơi vui vẻ.
】Nghe xong đoạn văn này, Lâm Kiều Kiều liền ngẩng đầu nhìn Cố Đông Quân một chút.
Mình sao lại xuyên qua rồi.
Hết lần này tới lần khác vẫn là nhân vật ngốc nghếch này chứ.
Hết lần này tới lần khác vẫn là kịch bản nhược trí này chứ.
Nếu như nhớ không lầm, kịch bản là một tháng trước nữ chính cứu được nam chính từ trong tay từ sát thủ nhưng hắn không thấy rõ khuôn mặt của nàng, chỉ nhớ rõ ngọc bội mà nàng đeo, sau khi trở về bỏ ra nhiều tiền bạc để truy tìm nữ chính.
( Nguyên chủ : Chủ nhân lúc đầu của thân xác này )Chủ nhân lúc đầu của thân xác này chính là muội muội của nữ chính biết chuyện liền trộm lấy ngọc bội nhanh chóng chạy đến Cố gia, nói chính mình là nữ nhân cứu hắn, Cố lão gia tử vì báo ân, muốn nam chính cưới nàng.
Thật ra thời điểm Lâm Kiều Kiều nhìn quyển tiểu thuyết này cũng không hiểu vì sao dạng người quyền thế ngập trời giống nam chính có thể tùy tiện bị lừa, hơn nữa nhân vật của nguyên chủ thực sự quá nát không chịu nổi.
Ngu xuẩn lại còn ác độc.
Nếu như không có nàng, mâu thuẫn giữa nam nữ chính có thể giảm bớt hơn một nửa.
Đương nhiên đến cuối cũng bị ngược rất thảm, lúc Lâm Kiều Kiều đọc bình luận thấy phần lớn người đều kêu lên sung sướng.
“Lâm Kiều Kiều?”Thấy nàng nhắm lại hai mắt, Cố Đông Quân hơi bực bội.
Rõ ràng đã tạ ơn bằng rất nhiều tiền nhưng nàng lại ở trước mặt các vị trưởng bối trong gia tộc tuyên bố không phải chính mình không gả, Cố lão gia tử là người tin vào số mệnh cho nên bắt hắn phải cưới.
Thật vất vả mới đến làm thủ tục như ý nguyện của nàng thì nàng lại lề mà lề mề không biết đang suy nghĩ gì.
Lâm Kiều Kiều sau khi nhớ lại kịch bản liền lấy lại tinh thần, trong đầu một mảnh hỗn độn để nàng không tự