Cô gái nhỏ nở lên một nụ cười giễu cợt, đưa tay rút ống tiêm, máu từ kim chảy ra nhỏ xuống dưới sàn nhà.
Cô cầm lấy cái nạng ở đầu giường, lê lết chậm chạp hướng về phía trước.
Cố Niên vội nói: “Kiều Kiều, vẫn nên nằm trên giường nghỉ ngơi đi, ngoan ngoãn chuyền thuốc mới nhanh khỏe.”
Lâm Kiều Kiều mắt điếc tai ngơ, vòng qua ông ta cùng Hàn Liên.
Hàn Liên vẫn còn đang lải nhải liên miên: “vừa rồi tôi đã mời một vị sư thầy, để cho ông ấy đến nhà khu trừ ma quỷ......”
“Ba.”
Tiếng bạt tai thanh thúy đánh gãy lời nói của bà ta.
Hàn Liên kinh ngạc quay đầu, chỉ thấy Lâm Kiều Kiều một tay chống nạng, một tay còn lại vung lên thật cao, lại tiếp tục cho thêm một cái tát nữa vào mặt Cố Hân Nhiên.
Hai cái tát vang dội, để cho cô con gái nuôi sững sờ, hai bên gương mặt hiện lên hai dấu bàn tay đỏ chót.
Tất cả mọi người bị hành động này làm cho kinh hãi, Lâm Kiều Kiều không chút do dự đưa tay lên, ba cái bạt tai liên tiếp.
Cố Hân Nhiên bị đánh hơi hơi nghiêng đầu, không thể tin nhìn về phía Lâm Kiều Kiều: “Cô, cô......”
Nhìn thấy Lâm Kiều Kiều lại muốn đánh, Ninh Tình là người đầu tiên phản ứng lại, giữ chặt tay cô: “Kiều Kiều, cô nổi điên cái gì thế?”
Hàn Liên cũng lấy lại tinh thần, đau lòng nhìn về phía Cố Hân Nhiên, đem người ngăn ở phía sau thân thể, vẻ giận giữ trong mắt càng nặng: “Lâm Kiều Kiều! Ở đây không phải chỗ để cho cô giương oai.”
“Nếu như tôi chết đuối ở dưới sông.”
Khuôn mặt nhỏ trong veo lúc này đã thêm hòa thêm vào sự lạnh lẽo, Lâm Kiều Kiều đứng vững, ánh mắt sáng quắc, mang theo tỉnh táo từ trước nay chưa từng có, nhìn chằm chằm Hàn Liên, “thì bây giờ bà đang bao che cho kẻ gϊếŧ người đấy.”
Tiếng nói vừa ra, mấy người hít sâu một hơi.
Sắc mặt Cố Hân Nhiên bắt đầu tái đi.
Cô ta nhìn thấy mình?
Cố Niên kinh sợ nói: “Kiều Kiều, ý của cháu là......”
“Cố Hân Nhiên là người đẩy cháu.”
“Cô nói bậy!” Cố Hân Nhiên đột nhiên thét lên trong tình trạng kích động, “Tại sao tôi lại phải đẩy cô, cô có chứng cứ không?”
Lâm Kiều Kiều nhỏ giọng thở dài: “Không có.”
Nếu không cũng không phải là mấy bạt tai đơn giản như vậy.
Mặc dù không thấy rõ ai đẩy mình, nhưng dựa vào suy luận logic, cô biết được chắc chắn ai là thủ pham.
Đầu tiên ở đây là trang viên của Cố thị, không thể có người ngoài vào đây được.
Thứ