Một bình rượu Thiệu Hưng, một nồi canh gà, một đĩa tôm hấp, một đĩa lươn kho, một đĩa con trai xào rau hẹ, một đĩa gan heo xào cải thìa, một đĩa thịt ba chỉ xào củ năng, mội đĩa salad rau xà lách cùng cà chua bi còn có một đĩa nho mọng nước làm món tráng miệng.
Đây là bữa tối hôm nay của hai người, có thể nói là vô cùng phong phú.
"Chúc mừng ngày đầu tiên tân hôn".
Thẩm Hi nâng chén kính Chu Ngôn Dụ.
Chu Ngôn Dụ nhìn Thẩm Hi, anh phát hiện nơi đáy mắt Thẩm Hi không hề có một tia vui đùa nào mà tràn đầy nghiêm túc, chính anh cũng là một người nghiêm túc, bởi vậy đối với hai người đã công khai ở bên nhau hơn nữa còn vừa tổ chức tiệc cưới thì đoạn tình cảm này chính là không phải vui đùa.
Nếu không anh cũng chẳng chuẩn bị trước nhẫn cưới, trên thực tế khi Thẩm Hi đưa ra ý muốn cùng anh "come out" anh liền cảm nhận được một loại cảm giác như số mệnh đã an bài.
Thẩm Hi chính là số mệnh của anh, vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Bởi vậy cùng Thẩm Hi dùng "Kết hôn" làm hình thức ràng buộc nhau anh không hề có chút ý kiến, kỳ thật sau khi anh cùng Lâm Đạt chia tay anh liền ý thức được chính mình cùng Thẩm Hi căn bản là thân mật đến không thể tách rời, bọn họ cũng không có khả năng thừa nhận thêm một ai nữa.
Nghĩ đến đây, Chu Ngôn Dụ cũng nâng lên chén rượu cùng Thẩm Hi chạm cốc.
"Chúc chúng ta tân hôn hạnh phúc".
Vẻ mặt của anh vẫn nghiêm trang như cũ nhưng Thẩm Hi lại có thể từ lời nói cùng nét mặt cảm nhận được vài phần mềm mại, điều này làm Thẩm Hi nhịn không được hỏi anh.
"Em cũng cảm thấy vui vẻ sao?".
Chu Ngôn Dụ nghe vậy liền hỏi lại.
"Anh vui vẻ cùng em vui vẻ không giống nhau sao?".
Không thể không nói, Chu Ngôn Dụ ở lĩnh vực yêu đương là một kẻ vô cùng trì độn nhưng việc nắm bắt trọng điểm lại cực kì nhạy bén.
Thẩm Hi tránh nặng tìm nhẹ trả lời anh.
"Ừ thì...!có chút không giống nhau, vấn đề phòng ở của chúng ta nên giải quyết thế nào đây?".
Đây cũng là một câu trả lời khá đúng thời điểm, Chu Ngôn Dụ không nhận ra được không đúng chỗ nào, cũng không biết nó đúng chỗ nào.
Nhưng với sự hiểu biết của anh về Thẩm Hi, anh vẫn như cũ có thể phân biệt được sự cao hứng của Thẩm Hi bao hàm cả một loại ý nghĩa khác.
Anh suy nghĩ một lát, liền đối Thẩm Hi nói.
"Nếu anh không ngại em quá bận rộn thì ở chung cũng không phải không thể".
Đáp án này đối với Thẩm Hi quả thật là ngoài ý muốn cùng kinh hỉ, hắn nâng lên khóe môi nói.
"Không ngại, sao anh lại để ý chuyện đó được chứ".
Nguyên nhân của việc tách phòng đều chỉ vì muốn đảm bảo không quấy rầy đến giấc ngủ của hắn.
Chu Ngôn Dụ căn bản chính là kiểu người dụng tâm không ngại khổ, giờ phút này anh lại hiểu lầm Thẩm Hi bởi vì chuyện phòng ở mà cảm thấy niềm vui vẻ sau tân hôn không còn trọn vẹn nữa.
Bởi vậy anh nghĩ vẫn là đem chuyện "Ở chung" nói một lần, trên thực tế bọn họ ở đối diện nhau nhưng mỗi ngày Chu Ngôn Dụ đều ở nhà Thẩm Hi nhìn Thẩm Hi ngủ say sau đó mới trở về nhà mình.
Nói đến cùng, chuyện ở chung này thật đúng là không nói rõ được ai lợi hơn ai mà nói ngắn lại Chu Ngôn Dụ kỳ thật cũng không cảm thấy tật xấu mỗi khi rời giường của Thẩm Hi sẽ ảnh hưởng đến mình.
Anh cùng Thẩm Hi tách phòng cũng chỉ vì muốn sáng sớm hắn có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh thôi.
Nghe Thẩm Hi nói vậy, Chu Ngôn Dụ mở ra bản ghi nhớ viết vào hai chữ "Tìm phòng".
Thẩm Hi cười tủm tỉm nhìn Chu Ngôn Dụ, trên tay vẫn thoăn thoắt tiếp tục lột tôm sau đó đem chén chứa đầy thịt tôm đưa cho Chu Ngôn Dụ.
"Nếm thử một chút tay nghề của chúng ta đi".
Chu Ngôn Dụ thật tự nhiên liền nhận chén, đem tôm bên trong bỏ hết vào chén của mình, bất quá vẫn là quá nhiều còn dư lại hai con liền đưa trả về cho Thẩm Hi.
Thẩm Hi ăn tôm, lại nói.
"Anh thích một căn nhà hoàn toàn độc lập, dưới lầu có khoảng sân lớn, anh muốn trồng mấy loại hoa quế.
Em đừng vội tìm, để anh gọi điện trực tiếp qua hỏi anh cả đã, nói không chừng trong tay anh ấy đang có sẵn".
Sản nghiệp Thẩm gia rất lớn, hắn cùng Chu Ngôn Dụ quản lý công ty giải trí còn bác cả dẫn theo anh cả cùng anh hai mở rộng lĩnh vực địa ốc.
Ba mẹ Thẩm Hi phụ trách đầu tư mấy công ty còn cô út lại nắm trong tay không ít hạng mục xa xỉ phẩm.
Cho nên muốn tìm phòng tất nhiên