Trước bữa tối tiếp viên hàng không sẽ phục vụ một phần ăn nhẹ gồm có sushi, thịt vịt cuốn, bơ thái lát, salad, bánh mì, trứng cá muối cùng nước chanh đá.
Mỗi món đều không nhiều lắm nhưng phong phú, hương vị cũng rất không tồi.
Thẩm Hi cùng Chu Ngôn Dụ đều không kén ăn, cũng chưa từng dị ứng với bất kì nguyên liệu nào.
Chu Ngôn Dụ tuy nói không thích ăn hành nhưng cũng sẽ không bởi vì hành mà bỏ qua một món ăn ngon.
Bữa tối là thịt trâu ăn kèm nước sốt cùng rau dưa, bên cạnh còn thêm một ly rượu nho.
Thẩm Hi vừa ăn vừa gật đầu xem ra rất vừa lòng, Chu Ngôn Dụ thấy Thẩm Hi vừa lòng anh cũng vừa lòng, nhưng ngược lại nếu Chu Ngôn Dụ vừa lòng chưa chắc Thẩm Hi cũng sẽ vừa lòng như vậy.
Vì thế ba bữa của hai người phần lớn đều lấy sở thích của Thẩm Hi làm chuẩn.
Ăn uống no đủ, Thẩm Hi rửa mặt xong liền nằm xuống ngủ.
Chu Ngôn Dụ không lên tiếng mở notebook ra viết viết vẽ vẽ, qua hơn nửa tiếng sau anh mới dọn dẹp đi ngủ.
Bởi vì máy bay bay vô cùng ổn định nên bọn họ đã ngủ được một giấc thật dài.
Khi Thẩm Hi tỉnh dậy Chu Ngôn Dụ cũng tỉnh, tiếp viên hàng không rất nhanh đưa khăn lông nóng tới.
Lúc này ở Bắc Kinh đã là rạng sáng nhưng La Mã mặt trời còn chưa xuống núi, hôm nay đối với hai người trở nên đặc biệt dài.
"Còn bao lâu nữa?".
Mới vừa tỉnh ngủ nên Thẩm Hi có chút mơ hồ, hỏi Chu Ngôn Dụ.
"Khoảng ba tiếng nữa là đến".
Chu Ngôn Dụ nói.
"À, cũng thật nhanh, anh vậy mà đã ngủ...!hơn bốn tiếng".
Tính tính thời gian, Thẩm Hi nói.
"Đói bụng chưa? Có muốn ăn một chút gì không?".
Chu Ngôn Dụ đang xem thực đơn, lại nói.
"Có ức gà nướng thảo mộc, mì Ý, bánh mì bơ tỏi nướng*".
"Mì ý đi".
Thẩm Hi nói.
Chu Ngôn Dụ chọn ức gà nướng, thêm một ly cà phê còn Thẩm Hi muốn một ly rượu lạnh.
Rượu lạnh cũng là rượu ngọt, hắn vừa mới uống qua rượu nho nên không thể uống cà phê, vì thế chỉ đành phải chọn rượu nhẹ.
Mì Ý rưới đều sốt bò bằm, Thẩm Hi vừa nhìn thấy đôi mắt lập tức sáng ngời, hắn cuốn từng thìa từng thìa mì bỏ vào muỗng đưa tới bên miệng Chu Ngôn Dụ.
Chu Ngôn Dụ lúc này đang lọc xương ức gà, khi Thẩm Hi đưa mì qua anh đem cả muỗng mì ăn vào trong miệng, đồng thời bỏ phần ức gà đã lọc sạch xương vào đĩa Thẩm Hi.
Thẩm Hi nếm nếm, liền nói.
"Mềm hơn anh tưởng, hương vị cũng không tệ lắm".
Nói là nói như vậy nhưng đây vẫn là cơm máy bay, hắn vô cùng chờ mong bữa tối ở nhà Ian.
Hai lần đi La Mã cách nhau tận mười năm, hắn căn bản đã không còn nhớ rõ lúc trước từng ăn những món gì.
Có lẽ khi đó lực chú ý của hắn một nửa đặt ở kiến trúc nơi đây, một nửa đặt ở mối tình đầu ngây thơ kia.
Chính La Mã là nơi hắn đã thức tỉnh phần tình cảm khác lạ của mình đối với Chu Ngôn Dụ, cũng ở La Mã hắn đã quyết định đem phần tình cảm bất thường ấy giấu kín.
Hắn từng đứng ở dòng sông Tiber** hứa hẹn, nhoáng cái đã qua nhiều năm như vậy, cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện, làm lời hứa hẹn năm đó trở thành dây buộc mình.
Hắn muốn đem lời hứa trước đây xóa bỏ, hắn lại càng muốn đưa Chu Ngôn Dụ đến nơi này một lần, ở La Mã chuẩn bị cùng anh vượt qua thời gian ý nghĩa được gọi là "Tuần