Trong phòng ăn hôm nay lại chỉ một mình Tịch Lạc Khuê, cô ngồi đó với những món ăn nóng hổi trên bàn, Tạ Ngải Tư đứng kế bên cô, thấy cô vẫn chưa động đũa nên cũng lên tiếng.
"Tịch tiểu thư cứ dùng bữa, hôm nay thiếu gia cũng sẽ không về đâu ạ!"Nghe Tạ Ngải Tư nói vậy Tịch Lạc Khuê cũng không khỏi tò mò "Thiếu gia nhà các người luôn vậy ư?"Tạ Ngải Tư cũng không giấu " Đúng vậy! Có khi người cả tháng chẳng về đây!"Tịch Lạc Khuê im lặng không hỏi thêm gì nữa, hắn cả tháng còn không về biệt thự thì bốn ngày này hắn không về có hề hấn gì chứ! Nghĩ lại hắn cũng chẳng xem cô là gì, ngay đến một cuộc điện thoại hắn cũng chẳng gọi cho cơ mà, tự nhiên bản thân Tịch Lạc Khuê cảm thấy rất lạc lõng, cô ở nơi rộng lớn thế này nhưng không có cảm giác mình thuộc về nơi đây! Phải chăng vậy mới tốt, cô sợ nhất xem ở đây là nơi quen thuộc, để rồi sau này có ngày cô phải ra đi, không biết lúc đó sẽ thế nào?.
Nhìn những món trên bàn cô cũng không muốn ăn, giờ cô lại thèm những món ăn ven đường hơn nên nghĩ ra một ý định táo bạo.
"Tạ quản gia, tôi có thể ra ngoài cho khuây khỏa không?""Giờ này sao?" Tạ Ngải Tư tròn mắt.
"Ừ! Giờ này" Cô khẳng định.
Ta Ngải Tư có vẻ khó xử, chưa có chỉ thị của thiếu gia nhà mình mà dám để Tịch Lạc Khuê ra ngoài, nếu bị phát hiện thì người bị xử trước tiên là hắn.
Tịch Lạc Khuê nhìn ra được bản thân đã làm khó Tạ Ngải Tư, cô cũng không muốn vì mình mà làm cho người khác bị khó dễ, mặt cô xìu xuống.
"Nếu không được thì thôi! Tôi chỉ cảm thấy ở mãi trong biệt thự ngột ngạt quá!"Tạ Ngải Tư lại bị mềm lòng trước vẻ mặt của cô bây giờ, hắn thở ra một hơi bất đắc dĩ.
"Được rồi! Nhưng tôi sẽ đi cùngTịch tiểu thư đi.
""Vậy Tạ quản gia đợi tôi chút nghe!" Tịch Lạc Khuê mừng gỡ, cô tích tốc chạy về phòng thay quần áo.
Tạ Ngải Tư nhìn đến mấy món ăn trên bàn thì hướng đến nữ hầu gái đang đứng hầu.
"Dọn hết những món này đi.
""Dạ!"================================Tịch Lạc Khuê kêu tài xế Ngô dừng ở bên đường, cô cùng Tạ Ngải Tư xuống một cái quầy nhỏ bán đồ nướng,Tịch Lạc Khuê chọn tất cả những món đang có.
"Bà chủ nướng mỗi thứ hai xâu dùm tôi nhé!" Bà chủ cũng niềm nở "Chờ chút nhé cô gái.
"Thấy Tịch Lạc Khuê vui vẻ như vậy, Tạ Ngải Tư xem như quyết định của hắn là đúng đi, đây là lần đầu tiên hắn đến một nơi thế này để mua đồ ăn, hắn nhìn nhìn những xâu thịt đang được nướng kia buộc miêng hỏi Tịch Lạc Khuê.
"Tịch tiểu thư, những món này ngon sao?"Tịch Lạc Khuê hớn hở gật gù "Rất ngon là đằng khác.
""Trông không đảm bảo vệ sinh lắm.
" Hắn lại bù thêm một câu.
Bà chủ bán đã nhìn hắn, nụ cười vẫn trên môi nhưng lời nói ra có vẻ cay nghiến.
"Ông chủ này! Chúng tôi chỉ bán lề đường, nếu ông chủ muốn hợp vệ sinh thì nên vào nhà hàng ăn.
"Tịch Lạc Khuê đỗ mồ hôi cười hề hề còn vỗ vỗ lấy vai Tạ Ngải Tư, nhưng hướng đến bà chủ bán.
"Nói đùa, là nói đùa đấy!"Tạ Ngải Tư có chút ngẩn ra, hắn là nói thật, nhưng lời lẽ này lại không được hoan nghênh.
Trong suốt thời gian mua, Tịch Lạc Khuê sợ Tạ Ngải Tư lại nói thêm gì nữa, nên cứ chú ý nhìn nhất cử nhất động của hắn.
Cuối cùng mua xong Tạ Ngải Tư trả tiền còn không quên cầm dùm Tịch Lạc Khuê, Tịch Lạc Khuê tìm được một góc gần đó ngồi xuống, nhưng Tả Ngải Tư lại chẳng có ý định ngồi, hắn cứ đứng như vậy.
"Tạ quản gia! Anh không ngồi xuống sao?""Không thưa tiểu thư" Hắn trả lời chắc nịch.
"Anh định đứng vậy để ăn sao?" Tịch Lạc Khuê lại hỏi tiếp.
Tạ Ngải Tư vẫn giữ một thái độ "Tôi đã ăn no rồi tiểu thư.
"Tịch Lạc Khuê có chút thất vọng, cô mua nhiều đến vậy là để hắn cùng ăn, vậy mà hắn lại từ chối, có lẽ như lời Tạ Ngải Tư nói món ăn lề đường không vệ sinh nên hắn không dám ăn cũng nên, cô cũng không muốn ép buộc hắn, nên quyết định một mình sẽ ăn hết.
Chưa được bao lâu, thì Tạ