Đêm nay khi Lâm Mạc Thần trở về phòng, trong di động có một tin nhắn do Tiết Ninh gửi tới:
"Jason, chúc mừng anh đã giành được mảnh đất A.
Chúc anh thuận buồm xuôi gió ở thành phố Lâm.
Có thời gian rảnh thì gặp mặt nhé?
Lâm Mạc Thần trả lời:"Cám ơn."
Tiết Ninh gửi lại một khuôn mặt cười.
Cuộc đối thoại đến đây ngừng hẳn.
Đêm dài yên tĩnh, Lâm Mạc Thần chồng hai gối sau đầu, tựa vào giường.
Anh cũng đoán được phần nào gia thế của Tiết Ninh, phải nói là vô cùng kinh người.
Cô gái này có thể được xem là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nhất Trung Quốc.
Nhưng vậy thì sao chứ? Lâm Mạc Thần cong cong khóe môi, không phải dạng anh thích, nên dù thế nào cũng không cần.
Anh muốn cô bé lọ lem của mình.
Ngồi một lát, Lâm Mạc Thần nhớ tới cuộc gọi buổi chiều kia.
Hà Thanh Linh, anh không muốn đi gặp người đàn bà kia.
Cùng lúc đó ở trong căn phòng cách đó không xa, Mộc Hàn Hạ cũng đang tìm kiếm cái tên này trong máy tính.
Sự việc vốn chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ trong buổi chiều hôm nay, lúc ấy trong lòng Mộc Hàn Hạ hơi không thoải mái, lập tức trực tiếp hỏi có phải bạn gái trước của anh không.
Kết quả Lâm Mạc Thần lại nở nụ cười nói:"Không phải.
Yên tâm, vẫn không có người phụ nữ nào trước kia có thể uy hiếp đến sự phát triển tình cảm của hai chúng ta." Dừng một chút anh nói:"Người gọi điện thoại là mẹ anh."
Mộc Hàn Hạ sững sờ vì chuyện này.
Cô biết anh vốn là người thành phố Lâm, thời niên thiếu xuất ngoại, trưởng thành ở Mĩ, nhưng anh vẫn còn một người em gái ở thành phố Lâm.
Vì vậy cô có thể mơ hồ phát hiện gia đình anh không êm ấm.
Tuy vậy vào lúc này, sau khi tìm hiểu tin tức về mẹ anh, cô mới hiểu rõ đầu đuôi.
Hà Thinh Linh từng là một doanh nhân nổi tiếng ở thành phố Lâm, kinh doanh chủ yếu là bất động sản, trang phục...!Xuất thân thương nhân thế gia, tốt nghiệp đại học lập tức gây dựng sự nghiệp.
Chồng là giáo sư Vật lí nổi tiếng.
Sau đó tính cách hai người không hợp nên li hôn, chồng xuất ngoại mang theo con trai, Hà Thanh Linh mang theo con gái ở lại trong nước.
Công ty Hà Thị từng là một trong ba công ty nộp thuế hàng đầu thành phố Lâm, sau đó ra quyết sách sai lầm trong kinh doanh khiến đầu tư thất bại, dẫn đến phá sản.
Hà Thanh Linh vì tình trạng sức khỏe nên vào viện điều dưỡng.
Công ty này cũng dần dần biến mất trong tầm mắt mọi người...
Mộc Hàn Hạ nhìn một lát, cảm thấy hơi đau lòng.
Thiếu niên mười tuổi đúng là thời kì phản nghịch.
Anh lại đi theo cha, gia đình tan vỡ, sang bên bờ kia đại dương, cũng khó trách hiện tại tính cách anh ngạo mạn như vậy.
Cô hốt hoảng, trong lòng chấn động.
Bởi vì ánh mắt của cô dừng trên một hàng chữ:
"Hà Thanh Linh...kinh doanh chủ yếu là bất động sản, trang phục..."
Bất động sản, trang phục...
Trong đầu cô bỗng chốc hiện ra bộ dáng lạnh lùng của Lâm Mạc Thần mỗi khi bàn tới kế hoạch xây dựng sự nghiệp.
Khi làm trang phục, anh nói:"Tôi muốn đi vào ngành trang phục, nhanh chóng đạt được phần lớn lợi nhuận."
Khi tiến vào lĩnh vực bất động sản, anh nói:"Tôi xem chính là xu thế ngành nghề lớn, xem chính là lợi ích.
Lợi ích ở chỗ nào, tôi sẽ đi chỗ ấy."
Nếu như không chỉ là vì lợi ích thì sao?
Tất cả mọi người đều nghĩ người đàn ông này chỉ vì lợi ích, lạnh nhạt bạc bẽo trên thương trường, nhưng hóa ra không phải anh không có trái tim mà là anh giấu nó quá sâu.
Dựa vào năng lực và tầm nhìn của anh, tiến vào ngành nào mà không kiếm được tiền cơ chứ? Nhưng cố tình chọn trang phục và bất động sản.
Cho dù là bởi vì hận thì cũng là vì yêu.
Mộc Hàn Hạ cảm thấy trong lòng mềm mại, một ý nghĩ chợt xuất hiện trong đầu cô.
Vậy còn tương lai sau này, nếu anh yêu cô sâu sắc, có lẽ anh cũng giấu kín trong lòng như vậy sao?
Trong lòng nhất thời rối loạn, vừa đau lòng, vừa ngọt ngào, vừa tiu nghỉu.
Hiện tại vô cùng xúc động muốn đi tìm anh, ô anh, vùi mặt vào trong lòng anh, nhưng cuối cùng cô vẫn từ bỏ.
Nếu anh không muốn thừa nhận thẳng thắn phần tình cảm này, vậy thì cô cứ giả vờ như không biết thôi.
Cuối cùng cô cầm lấy di động, nhắn cho anh:"Mạc Thần, ngủ ngon, mơ đẹp."
Chỉ là khi nhìn thấy hai chữ "Mạc Thần" trong lòng cô có mùi vị vô cùng lưu luyến.
Kết quả một lát sau, anh trả lời:"Hiện tại có muốn anh qua không?"
Mộc Hàn Hạ giật mình, mặt lập tức đỏ bừng.
Cách mấy bức tường, Lâm Mạc Thần dựa vào giường, cầm di động, ánh mắt nhìn chăm chú vào màn hình, đang đợi cô trả lời.
Mộc Hàn Hạ ý thức được anh nghiêm túc, đây là sự mời gọi thực sự của đàn ông trưởng thành đối với phụ nữ.
Cô nhanh chóng nhắn lại:"Không cần! Em ngủ rồi, ngủ ngon!"
Mấy ngày sau, Lâm Mạc Thần vẫn đi gặp Hà Thanh Linh, mang cả Mộc Hàn Hạ theo.
Nơi hẹn là một nhà hàng đắt đỏ gần viện điều dưỡng.
Khi Lâm Mạc Thần và Mộc Hàn Hạ vào phòng, Hà Thanh Linh đã tới trước rồi.
Nhìn từ