Mấy năm nay cuộc sống của Lâm Mạc Thần thực ra cũng không có quy luật.
Anh luôn đi công tác, đầu tiên là cả nước, sau đó là rất nhiều quốc gia.
Anh quen ngủ muộn, phần lớn thời gian là tăng ca, đôi khi không phải tăng ca nhưng cũng phải một hai giờ sáng mới đi ngủ.
Tuy vậy anh dậy rất sớm, hơn năm giờ đã tỉnh, lặng lẽ nằm trên giường một lát, rồi rời giường, xem tin tức, đọc sách, hoặc là làm việc luôn.
Mọi người bên cạnh đều nói anh là kẻ cuồng công việc, thực ra anh cũng không phải là người nhạt nhẽo, kiến thức của anh rộng rãi, sắc bén, khéo nói, giỏi về giao thiệp kinh doanh.
Đối đãi với phụ nữ, anh cũng không hề câu nệ.
Phần lớn thời điểm, nhất cử nhất động, giá trị con người, vẻ bề ngoài của anh thu hút rất nhiều phụ nữ, nhưng anh không tới gần.
Người nhiệt tình dũng cảm, thiêu thân lao đầu vào lửa, trực tiếp bị anh nói lời lạnh nhạt bức lui.
Tuy tuổi đã lớn, tính cách càng thâm trầm giấu diếm, nhưng hiệu quả của lời nói ác độc vẫn không hề giảm đi.
Có người quấn lấy không ngớt, bị anh nói thẳng òa khóc không phải không có.
Mấy năm nay, anh biến mình thành một người hoàn toàn cô đơn.
Nhưng anh rất tỉnh táo biết rõ đây là cuộc sống mình phải sống.
Thời thanh niên anh là một người ngang ngược, thích làm theo ý mình.
Đối với chuyện Mộc Hàn Hạ, sau khi cô rời đi, anh đúng là sống như vậy.
Cô thay đổi anh, cũng thay đổi cả cuộc sống của anh.
Dường như anh không hề nhắc về cô với ai, nhưng trong danh sách những người thành lập Phong Thần vẫn có tên cô.
Không phải lúc nào anh cũng nhớ tới cô, nhưng mỗi đêm dài, anh đều sẽ nhớ tới cô.
Mỗi phần kí ức có liên quan đến cô đều lần lượt hiện lên trong đầu, càng ngày càng rõ ràng.
Thỉnh thoảng anh thậm chí cảm thấy bọn họ cũng chưa xa cách quá lâu bởi vì mỗi khi nghĩ đến cô, anh không hề cảm thấy xa lạ, nhưng anh biết rõ thời gian của anh đã ngừng lại tại đó.
Nơi đó có cô, nhưng không có nữa rồi.
Cô đi học, làm việc, tìm việc, du lịch ở nước ngoài...mỗi năm đều có sự vui vẻ khác nhau.
Cuộc sống của cô ngày càng phong phú, anh đều biết hết.
Nếu nói trong lòng anh chỉ có tình yêu với cô thôi ư? Không phải? Cũng có cả oán hận nữa, mỗi khi thường xuyêng nhớ tới, sự xuất hiện không hề báo trước luôn khiến anh cảm thấy khó khăn.
Khi Phong Thần lên sàn chứng khoán, anh nghĩ sẽ bắt được sự quyến luyến hoặc là dấu vết chú ý của cô, dù sao cô cũng là người coi trọng tình cảm như vậy, nhưng không hề có.
Cô hoàn toàn không xuất hiện ở những nơi có liên quan đến Phong Thần cả trong và ngoài nước; chịu đựng ba năm, sau khi dồn ép được tập đoàn Dung Duyệt và Trương Diệc Phóng ở khu Tây Nam, anh nhờ Bert tiết lộ tin tức này cho cô, nhưng sau khi cô nghe thấy cũng chỉ im lặng.
Cô không hỏi bất cứ câu nào liên quan đến anh, cô không hề quay đầu lại nhìn anh.
Khi doanh số trang phục của Phong Thần đứng đầu trong nước không có cô; khi anh giành được thắng lợi lớn trên thị trường đầu tư không có cô; khi anh uống rượu say mừng công không có cô; đột nhiên một ngày nó đó rời khỏi Phong Thần rời khỏi nước cũng không có cô.
Thậm chí đôi khi anh còn hận cô, hận cô quyết tuyệt như vậy, hận cô thực sự không trở về, hận cô làm anh không thể buông tay.
Hiện tại cô đã trở về, đối với suy nghĩ của cô, anh đã mơ hồ đoán được, nhưng cũng không muốn nghĩ sâu thêm.
Cô không muốn quay đầu, thì nhất định phải làm cô quay đầu.
Cô không muốn đối mặt với quá khứ, nhưng sao cô có thể chỉ để cho mình anh đắm chìm trong quá khứ chứ?
Tôn Chí tiếp tục nói: "Trung tâm mua sắm Duyệt Gia dự tính hai tuần sau khai trương, nhanh thật đấy."
Lâm Mạc Thần đặt cánh tay lên tay vịn sô pha, vẻ mặt bình tĩnh: "Đúng là quá nhanh."
Tôn Chí ngẩn ra.
"Thành lập một trung tâm thương mại hình thức mới ắt phải thăm dò, cọ sát, điều chỉnh rất nhiều.
Trong một tháng ngắn ngủi, cô ấy đã thành lập tốt như vậy chỉ có thể chứng mình một việc trước khi về nước cô ấy và Lục Đống đã chuẩn bị xong chuyện này, nhiều việc trong đó đã chuẩn bị tốt." Lâm Mạc Thần nói.
Tôn Chí hỏi: "Tại sao?"
Tại sao bọn họ phải làm như vậy.
Lâm Mạc Thần lại nở nụ cười nói: "Cô ấy là do một tay tôi đào tạo, phong cách hành sự đều giống tôi.
Nếu cô ấy đã lập kế hoạch đến bước này, thì phía sau đã phải sắp xếp tốt ba bước, năm bước, mười bước..." Dừng một chút anh nói: "Nhất định cô ấy đã có một kế hoạch tổng thể rồi, giấu rất kĩ mục đích thực sự của mình."
Tôn Chí nghe vậy trong lòng cảm thán, hai người kia, đúng là....nếu hai người họ không ở bên nhau, người ngoài như anh ta nhìn cũng cảm thấy đau xót.
Lâm Mạc Thần cũng hơi lưu tâm, anh nhớ tới mấy ngày trước khi Mộc Hàn Hạ rút lui khỏi tình cảm, chuyện kinh doanh, tất nhiên cũng