Vệ Quốc Công thế tử trưởng tử tắm ba ngày, người có uy tín danh dự trong kinh thành đều nể tình tới, những người thân phận không đủ, cũng cho người tặng lễ vật lại đây.
Tiếp theo, ban thưởng trong cung cũng lại đây.
Chỉ là một hài tử của đại phòng phủ công hầu do chính thê sinh ra, trong cung vậy mà lại có ban thưởng, tuy nói đây là ban thưởng trên danh nghĩa Giang Hoàng Hậu nhưng cũng có thể thấy hoàng đế thiên vị Vệ Quốc Công thế tử
Khách nhân đến xem lễ thấy thế, tuy rằng đã thấy nhiều, nhưng trong lòng ít nhiều cũng có chút hâm mộ. Có thể được thánh sủng không suy giống Vệ Quốc Công thế tử, ai mà không hâm mộ? Chỉ là cho dù có hâm mộ cũng vô dụng, ai bảo hoàng đế là cữu cữu của hắn, hắn còn có một phụ thân đã từng cứu giá bỏ mình nữa mà
Nhiếp Ngật theo lão Vệ Quốc Công tiếp đãi một ít trưởng bối thông gia có quan hệ tốt cùng Vệ Quốc Công phủ, đột nhiên nghe được hạ nhân lại đây nói, Ý Ninh trưởng công chúa tới.
Nhiếp Ngật thần sắc không đổi, quay đầu nhìn về phía lão Vệ Quốc Công.
Lão Vệ Quốc Công vốn là đang cùng lão Kính Quốc Công nói chuyện, nghe thấy tin tức này, thần sắc trên mặt cũng thực trấn định, cười nhìn tôn tử nói: "Thế Cẩn, Ý Ninh trưởng công chúa tới, con đi tiếp nàng đi."
Nhiếp Ngật lên tiếng, đứng dậy chắp tay cùng các trưởng bối tại nơi này, liền đi ra ngoài nghênh đón Ý Ninh trưởng công chúa.
Người chung quanh đều biết Ý Ninh trưởng công chúa đã từng là con dâu Nhiếp gia, chỉ là sau khi nàng tái giá, không biết như thế nào mà Ý Ninh trưởng công chúa liền không có qua lại cùng Vệ Quốc Công phủ, tuy nói Nhiếp Ngật là nhi tử do Ý Ninh trưởng công chúa sinh ra, nhưng những năm gần đây, khi Ý Ninh trưởng công chúa muốn gặp nhi tử, đều là gọi hắn đến phủ công chúa, nàng rất ít tới cửa.
Dần dà, mọi người cũng cân nhắc ra còn có chút chuyện gì nữa
Nhưng mà nói như thế nào thì Ý Ninh trưởng công chúa cũng là tổ mẫu ruột của hài tử, hôm nay hài tử tắm ba ngày, nàng lại đây cũng là chuyện thường tình
Lão Vệ Quốc Công làm như không phát hiện ánh mắt mọi người, tiếp tục cùng lão Kính Quốc Công nói chuyện.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy111***
Nhiếp Ngật đi vào cửa thuỳ hoa, liền thấy Ý Ninh trưởng công chúa nắm tay nữ nhi Hứa Điềm xuống xe ngựa.
Ý Ninh trưởng công chúa đã có mười mấy năm không đặt chân đến Vệ Quốc Công phủ, hôm nay vì tôn tử lại đây, nhìn vào khoảng sân đông người của Vệ Quốc Công phủ, trong lòng cũng là trăm mối cảm xúc ngổn ngang, ít nhiều cũng lộ ra trên mặt
Chờ khi nhìn thấy nhi tử tự mình lại đây nghênh đón, Ý Ninh trưởng công chúa cùng Hứa Điềm đều rất kinh hỉ.
"Đại ca!" Đôi mắt Hứa Điềm sáng lấp lánh, nhìn hắn cười thật ngọt ngào.
Ý Ninh trưởng công chúa đi lên trước, cười nói: "Thế Cẩn, ta đến đây thăm hài tử, nghe nói đứa nhỏ này là đứa có phúc khí, nặng đến chín cân hai lượng." Nói, nàng vui mừng nhìn hắn, cảm thấy nhi tử có hậu, nàng cũng coi như là bớt một nỗi lo
Nhiếp Ngật chưa nói cái gì, dẫn các nàng đi vào.
Ý Ninh trưởng công chúa hôm nay thập phần cao hứng, con dâu Hoắc Thù sinh được một tôn tử to béo, nhi tử hôm nay còn riêng lại đây tiếp nàng, sao có thể không vui? Nhịn không được liền hỏi nhi tử sao lại đến đây, trong lòng vẫn ngóng trông hắn là vì quan tâm mình.
"Tổ phụ bảo con lại đây." Nhiếp Ngật thành thật nói
Tươi cười trên mặt Ý Ninh trưởng công chúa hơi sượng, nghĩ đến lão Vệ Quốc Công, trong lòng có chút phức tạp, miễn cưỡng cười nói: "Thì ra là vậy, tổ phụ, tổ mẫu con bọn họ có khỏe không?"
"Còn khỏe, thân thể tổ phụ còn tính là cứng rắn, chỉ là thân thể tổ mẫu vẫn như cũ, thuốc thang không ngừng."
Nghe được lời này, Ý Ninh trưởng công chúa liền không mở miệng hỏi nữa
Nhiếp Ngật trực tiếp dẫn các nàng đến Lăng Vân viện, cũng không có ý mang các nàng đến thượng viện bái phỏng Nhiếp lão phu nhân trước
Ý Ninh trưởng công chúa cũng không có nói gì về việc này, nàng biết Nhiếp lão phu nhân không thích mình, trong lòng Ý Ninh trưởng công chúa cũng cảm thấy thẹn với bà, nếu không phải nàng thật sự muốn gặp tôn tử, hôm nay cũng sẽ không mặt dày tới cửa, có thể không đi gặp bà là tốt nhất.
Chỉ có Hứa Điềm có chút không cao hứng, cảm thấy đại ca vẫn không quá để ý đến người khác như cũ
Trong phòng chính, đám người Ngu lão phu nhân đang vây quanh hài tử nói giỡn nhìn thấy Nhiếp Ngật dẫn theo Ý Ninh trưởng công chúa lại đây, vội đứng dậy hành lễ.
Bọn người Ngu lão phu nhân phi thường kinh ngạc khi Ý Ninh trưởng công chúa qua tới, bất quá nghĩ đến nàng là tổ mẫu ruột của hài tử, khi hài tử tắm ba ngày lại đây cũng là có tình có lý
Ngu lão phu nhân không biết năm đó giữa Ý Ninh trưởng công chúa và Vệ Quốc Công phủ phát sinh sự tình gì, bởi vì ngoại tôn nữ phải gả vào Vệ Quốc Công phủ nên bà cho người đi tìm hiểu riêng một phen, sau khi biết được bọn họ không có qua lại, Ngu lão phu nhân lúc đầu cũng có chút lo lắng, sợ cháu ngoại gái bị kẹp giữa Vệ Quốc Công phủ và Ý Ninh trưởng công chúa
Bất quá đáng giá cao hứng chính là, Nhiếp lão phu nhân là người thông tình đạt lý, cũng không buộc cháu dâu nhất định phải không được qua lại cùng Ý Ninh trưởng công chúa, hơn nữa Nhiếp Ngật cũng thiên vị thê tử mình, cho nên cháu ngoại gái cũng không bởi vậy mà chịu ủy khuất gì
Sau khi đi vào phòng, đôi mắt Ý Ninh trưởng công chúa lập tức liền dừng trên người hài tử, không thể rời được. Chờ khi nàng duỗi tay ôm hài tử, cũng lắp bắp kinh hãi vì trọng lượng hài tử, tiếp theo liền cao hứng nói: "Bộ dạng đứa nhỏ này cũng thật chắc nịch, là đứa bé có phúc khí."
Hài tử chắc nịch cho thấy thân thể khỏe mạnh, có thể bình bình an an lớn lên, đây cũng là phúc khí.
Hứa Điềm cũng chen vào nhìn ở bên cạnh, tuy rằng nàng không thích Hoắc Thù, nhưng hài tử của đại ca nàng vẫn yêu thích. Chỉ là làn da hài tử hồng hồng, mặt phì thành như vậy, ngũ quan đều thấy không rõ, nhìn một chút cũng không giống với đại ca phong thần tuấn lãng nhà nàng, làm Hứa Điềm rất là buồn bực.
"Nương, sao hắn lại không giống đại ca a?" Hứa Điềm hỏi.
Ý Ninh trưởng công chúa đầy mặt từ ái nhìn hài tử, cười nói: "Sao lại không giống? Thế Cẩn lúc sinh ra chính là như vậy, bọn chúng rất giống nhau, chờ thêm đoạn thời gian, mặt hắn nẩy nở ra sẽ tựa như Thế Cẩn."
Hoắc Thù nghe được lời này, nhịn không được có chút tò mò, thì ra lúc Thế Cẩn còn nhỏ là có bộ dáng này sao? Tiếp theo lại là vẻ mặt cao hứng, bộ dáng Nhiếp Ngật đẹp như vậy, bộ dáng nhi tử giống hắn, vậy thì càng tốt, về sau không cần lo lắng hắn quá béo đến mức cưới không được tức phụ.
Hứa Điềm cũng có chút vui vẻ, vẻ mặt thần khí nhìn Hoắc Thù
Ngu Thiến nhịn không được bĩu môi, cảm thấy mình vẫn không thích vị Đan Dương quận chúa này được
Lúc này, Hoắc Thù lại nghe nói người Tĩnh An Hầu phủ tới, Tĩnh An Hầu phủ là người nhà mẹ đẻ chân chính của Hoắc Thù, hôm nay lễ tắm ba ngày của A Cửu, mặc kệ như thế nào đều phải phái người lại đây.
Tĩnh An Hầu phu nhân dẫn theo mấy chị em dâu cùng nhau đi qua, bất quá rốt cuộc các nàng không phải trưởng bối ruột thịt của Hoắc Thù, hơn nữa lại còn đang giữ đạo hiếu, chuyến này thập phần điệu thấp, cũng không có lâu ngồi.
Ý Ninh trưởng công chúa ôm hài tử trong chốc lát, liền đến lễ tắm ba ngày của hài tử
Bà vú ôm hài tử đi ra ngoài, mọi người cũng đi ra ngoài xem lễ, Hoắc Thù còn đang ở cữ, không thể ra cửa, chờ bà vú ôm hài tử trở về.
Thời tiết bên ngoài lạnh, sau khi hoàn thành nghi thức, bà vú ôm hài tử trở về thật nhanh
Ý Ninh trưởng công chúa đã nhìn thấy hài tử, xem xong lễ liền dẫn nữ nhi rời khỏi, không ở lại Vệ Quốc Công phủ lâu lắm.
Tuy rằng như thế, Nhiếp lão phu nhân trong thượng viện vẫn biết việc Ý Ninh trưởng công chúa đến đây
Hôm nay tuy là lễ tắm ba ngày của tằng tôn tử, bất quá gần đây thời tiết chuyển lạnh, Nhiếp lão phu nhân cảm nhiễm phong hàn, ho khan lợi hại, cho nên không có cách đi xem lễ, liền ở trong phòng dưỡng bệnh, cho nha hoàn lanh lợi đi qua xem lễ, sau đó trở về nói cho bà nghe.
Biết được việc Ý Ninh trưởng công chúa đến, Nhiếp lão phu nhân chỉ cảm thấy ngực rầu rĩ, khi phải gọi người mang cho bà chén nước liền thấy lão Vệ Quốc Công tiến vào.
"Sao lão gia lại đây?" Nhiếp lão phu nhân kinh ngạc hỏi.
Lão Vệ Quốc Công tiếp nhận nước trong tay nha hoàn đưa cho bà, chờ bà uống xong nước, tự mình tiếp nhận chén nước, nói: "Là ta để cho Thế Cẩn đi tiếp nàng, nàng rốt cuộc cũng là tổ mẫu của hài tử, cũng không nên ngăn cản"
Nhiếp lão phu nhân tự nhiên biết "Nàng" này là chỉ Ý Ninh trưởng công chúa, uể oải nói: "Lão gia nói là
được, ta cũng không trách Thế Cẩn, nàng tới thì tới đi." Nói, nhịn không được thở dài.
Lão Vệ Quốc Công vốn còn lo lắng bởi vì hôm nay Ý Ninh trưởng công chúa tới cửa, làm lão thê không vui trong lòng nên riêng lại đây nói chuyện cùng bà, nào ngờ ngược lại bà đã tự mình thông suốt, không khỏi có chút ngạc nhiên.
Nhiếp lão phu nhân cười nói, "Ta còn có thể ngăn cản sao? Nàng muốn tới thì tới, dù sao hài tử có nhiều người thương cũng là chuyện tốt, đừng tới trước mặt ta để ta thấy là được."
Lão Vệ Quốc Công sau khi nghe xong, nhịn không được bật cười.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy111***
Khách khứa đến xem lễ đã nhanh chóng rời đi, người Ngu gia ở đến cuối cùng.
Ngu lão phu nhân nhịn không được dặn dò cháu ngoại gái một ít việc cần chú ý khi ở cử, lo lắng không có trưởng bối nào nhìn chằm chằm, vạn nhất ở cữ không cẩn thận, khi tuổi lớn lại phải chịu tội.
Hoắc Thù nghe được mồ hôi đầy đầu, quy củ ở cữ này không khỏi quá nhiều đi? Bất quá nhìn mặt bà ngoại, nàng lại không thể không nghe, đành phải ngoan ngoãn nghe lời đi vào.
An Dương quận chúa nói: "Tố Tố, có rảnh ta liền tới đây thăm ngươi, ngươi ở cữ cho tốt a."
Ngu Thiến rầu rĩ không vui nói: "Biểu tỷ, qua năm muội sẽ cùng bọn người Thập Tam ca phải về lại Bình Nam Thành, về sau không biết khi nào chúng ta mới có cơ hội gặp lại nhau."
Vốn là bọn họ tính toán chờ sau khi Ngu Tòng Tín thành thân liền cùng trưởng bối về lại Tây Bắc, nào ngờ sau đó lại biết Hoắc Thù có thai, cũng chỉ có Ngu Cửu Lang, Thập Lang cùng trở về, để cho Ngu Tòng Liệt cùng Ngu Thiến ở lại thêm một thời gian, chờ qua năm lại về Tây Bắc.
Nghe được lời này, trên mặt Hoắc Thù cũng lộ ra vài phần thương cảm, nhịn không được nhìn bà ngoại nói: "Bà ngoại, có phải Nhị cữu cữu phải xem hôn sự cho Thập tam lang đúng không? Đã nhìn trúng cô nương nhà ai rồi?" Đối với biểu đệ này, Hoắc Thù xem hắn như đệ đệ ruột
Ngu lão phu nhân cười nói: "Thập tam lang tuổi lớn, hẳn nên suy xét việc hôn sự, căn cơ Ngu gia chúng ta ở Tây Bắc, về lại nơi đó xem xét hôn sự cũng tiện." Nói tới đây, lại có chút bất đắc dĩ, "Nhưng mà Thập tam lang cảm thấy hắn còn nhỏ, việc này cũng không vội, nhị cữu mẫu con không thiếu nhọc lòng vì hắn."
An Dương quận chúa ngồi một bên nhoản miệng cười, biết tính tình chú em chồng Ngu Tòng Liệt này, có đôi khi còn rất giống tiểu hài tử, rất ham chơi
Nói một lát, đám người Ngu lão phu nhân rốt cuộc cáo từ rời đi.
Nhiếp Ngật tự mình đưa Ngu lão phu nhân đi ra ngoài.
Sau khi đều đã tiễn đám người ra cửa, Nhiếp Ngật mới về lại Lăng Vân viện, thấy Hoắc Thù đang ôm hài tử tự cho bú, làm bên tai hắn có chút hồng, nhịn không được dời ánh mắt, bất quá vẫn đi tới.
Hoắc Thù cho bú xong, liền giao hài tử cho bà vú, sau đó nhìn bà vú thuần thục nâng nửa người trên của hài tử lên, nhẹ nhàng vỗ, tiếp theo liền nghe hài tử ợ hơi. Nghe nói sau khi hài tử ăn no, làm hắn ợ hơi sẽ không sợ bị phun sữa, Hoắc Thù lần đầu làm mẹ người ta, cái gì cũng đều không hiểu, không thiếu được cần phải học tập.
Thấy hài tử đã ngủ, Hoắc Thù cho bà vú ôm hài tử xuống nghỉ ngơi sau đó nhìn Nhiếp Ngật nói: "Bà ngoại bọn họ đã trở về?"
Nhiếp Ngật ừ một tiếng, thấy nha hoàn bưng canh gà tới, nhận lấy đút nàng uống
Hoắc Thù cười khanh khách uống canh gà hắn đút, nói: "Không ngờ nương tới đây vì A Cửu, tổ mẫu bên kia không có việc gì chứ?"
"Không có việc gì, có tổ phụ ở đó." Nhiếp Ngật không thèm để ý nói, từ thái độ của tổ phụ hôm nay, hắn có thể cảm giác được thái độ của bọn họ đối với mẫu thân đã mềm mỏng hơn trước, rốt cuộc cũng đã qua nhiều năm như vậy, đối phương lại là muội muội ruột của Hoàng Thượng, lại tiếp tục oán hận cũng không được gì
Hoắc Thù sau khi nghe xong, cũng không có để ở trong lòng.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy111***
Lễ tắm ba ngày của hài tử qua đi, thời tiết càng thêm lạnh.
Qua mấy ngày, bên ngoài đã không còn lời đồn đãi về Vệ Quốc Công phủ, cho dù vẫn còn, cũng không thành vấn đề gì, có thể dễ dàng bị bóp tắt
Nguyên Võ đem sự tình tra được trình lên, nói: "Thế tử, thuộc hạ tra được, ngọn nguồn thả ra lời đồn đãi này chính là một bang nhàn hán trong kinh, bọn họ được một người trả tiền mướn đi rải rác lời đồn đãi, thuộc hạ căn cứ vào miêu tả của đám nhàn hán kia tra tiếp, phát hiện là người trong phủ Đại hoàng tử."
Nhiếp Ngật đối với tin tức này cũng không có chút kinh ngạc nào, nói: "Nghe nói gần đây Đại hoàng tử không có việc gì làm."
Cho nên chẳng trách được rảnh rỗi thành như vậy.
Nguyên Võ nghe châm chọc không lưu tình như thế, cúi đầu nhịn cười.
Khi Tết Trung Thu bởi vì chuyện Đại hoàng tử phi cùng Tam hoàng tử phi đánh nhau, Đại hoàng tử đã bị Hoàng Thượng giận chó đánh mèo, mấy tháng tiếp theo đều không có việc gì làm, ngược lại là Nhị hoàng tử, Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử đều có an bài, được sắp xếp đến lục bộ, đúng dịp để bọn họ mượn sức triều thần, thành lập thế lực của mình chờ đợi thời cơ.
Đại hoàng tử sau khi biết việc này, tự nhiên nôn nóng, lo lắng bọn đệ đệ phía dưới thật sự thừa dịp cơ hội này thu mua nhân tâm.
Chỉ là phụ hoàng bọn họ không mở miệng nói, hắn có tiến cung cầu cũng vô dụng, chỉ có thể rúc trong phủ rảnh đến bực bội. Vừa lúc Vệ Quốc Công phủ truyền ra tin tức, biết trưởng tử của Nhiếp Ngật ra đời, Đại hoàng tử vừa nghe hài tử có chín cân hai lượng, chớp mắt, liền nghĩ ra chủ ý như vậy, âm mưu đối phó Nhiếp Ngật một phen, đẩy hắn đến nơi đầu sóng ngọn gió.
Dù sao, đối với Đại hoàng tử mà nói, đám đệ đệ phía dưới kia đều là lũ quỷ chán ghét tranh đoạt ngôi vị hoàng đế cùng hắn, mà tên biểu đệ Nhiếp Ngật này, cũng là người không nhường một tấc, chiếm sủng ái của phụ hoàng, chưa bao giờ để đám hoàng tử bọn họ vào mắt, cũng rất đáng ghét như nhau, có thể tính kế tự nhiên sẽ không nương tay.
"Nếu rảnh như vậy thì tìm chút việc cho hắn làm thôi." Nhiếp Ngật lại nói.
Nguyên Võ cúi đầu, thế tử quả nhiên một chút thiệt thòi đều không ăn.
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy111***
Quá trình ở cữ cũng không gian nan, đặc biệt là hiện tại thời tiết lạnh, một tháng không thể tắm rửa gì đó cũng không phải quá khó chịu, Hoắc Thù còn có thể chịu đựng được
Mỗi ngày mở to mắt, ăn ăn uống uống, ở trong phòng luyện tập luyện tập, ngoài ra thì nhìn xem hài tử, ngày cứ như vậy trôi qua
Hài tử thật là mỗi ngày một dạng, chờ đến khi đầy tháng, tiểu A Cửu đã biến thành một em bé trắng trắng mềm mềm, đôi mắt đen lúng liếng, đừng hỏi có bao nhiêu đáng yêu, làm cho Hoắc Thù yêu thích đến không được, thường xuyên hôn bẹp bẹp trên mặt béo của hắn
"Hắn là nam hài tử, không thể luôn thân thiết hắn như vậy." Nhiếp Ngật nói, cảm thấy nam hài tử không thể sủng được.
Hoắc Thù không sao cả nói: "Hắn còn nhỏ mà, chờ hắn lớn ta không hôn nữa." Nói, liền tiến đến trước mặt cha của hài tử hôn hắn một cái
Vì thế Nhiếp Ngật không nói nữa
*** Truyện chỉ đăng tại truyenwikiz.com/tac-gia/nhamy111***
nhamy111: không biết vì chiều thê tử nên không nói nữa hay do cha hài tử cũng được hôn nên không nói nữa ????????