Tháng chín là giao giữa mùa hè và mùa thu, cái khắc khoải của mùa hè xen lẫn với cái mát mẻ của mùa thu, những thân cây hai bên đường cao lớn tươi tốt, lá cây xanh vàng dần tô điểm cho khung cảnh của khuôn viên trường đại học.
Thư viện sáng sủa yên tĩnh chật ních người đang yên lặng học bài, nhìn thoáng qua đã không còn chỗ ngồi.
Trong góc thư viện, Thời Vi khép sách giáo khoa tự học lại, mắt thấy thời gian sắp đến, cô đẩy Sơ Niệm Dao đang ngủ bên cạnh: "Dậy đi, đến giờ tới phòng thí nghiệm phỏng vấn rồi.
"
Sơ Niệm Dao lúc này như mới tỉnh từ trong mộng, cô ấy xấu hổ lau nước miếng bên miệng, vẻ mặt ảo não: "Vốn dĩ muốn ôn tập vì phỏng vấn một chút, kết quả buổi sáng dậy quá sớm, ở thư viện ngủ nửa ngày, tớ thật sự ngu quá trời.
"
Thời Vi đã đứng lên, nghe thấy lời này, không quan tâm liếc cô ấy một cái: "Cuộc phỏng vấn này rất khó, không cần ôn tập, đi thôi.
"
Sơ Niệm Dao bĩu môi: "Khẳng định cậu không cần lo lắng, cậu xinh đẹp như vậy, tớ đoán các đàn anh vừa nhìn thấy cậu đều chạy không nổi, đến lúc đó còn không phải cậu muốn vào phòng thí nghiệm nào thì vào phòng đó sao.
"
Những gì Sơ Niệm Dao nói là thật, Thời Vi thật sự đẹp nổi danh toàn Thiên Đại, từ năm nhất đã có người từ các chuyên ngành khác đến lớp cô nghe giảng, chỉ vì muốn thấy vẻ đẹp thịnh thế của Thời Vi.
Mái tóc dài xoăn màu nâu lạnh, đôi môi đỏ mọng như nước, khóe mắt đuôi lông mày đều mang theo quyến rũ, vẻ đẹp của Thời Vi tùy ý mà bừa bãi, là chỉ cần vừa nhìn thấy cô sẽ bị ấn tượng.
Tuy nhiên Thời Vi không phải mỹ nhân bình hoa*, rõ ràng có thể dựa vào mặt, nhưng lại dựa vào tài năng, với điểm số cao trong kỳ thi tuyển sinh đại học, cô đã được nhận vào khoa Hóa học Ứng dụng của Đại học Thiên Đại, hàng năm đều xếp thứ nhất, nhận được học bổng, có nhan sắc có thực lực, hoa khôi của khoa Hóa học Ứng dụng không ai khác chính là cô.
* Mỹ nhân bình hoa: Đẹp nhưng vô dụng
Cuộc phỏng vấn tại phòng thí nghiệm lần này cũng đặc biệt dành cho những học sinh giỏi nhất của năm cuối, chỉ có ba người đứng đầu khoa hóa học của năm cuối mới có tư cách tham gia phỏng vấn, vào phòng thí nghiệm theo giảng viên nghiên cứu khoa học, có thể học được không ít thứ.
Trên đường đến phòng thí nghiệm, Sơ Niệm Dao còn đang hỏi Thời Vi muốn phòng thí nghiệm nào nhất: "Tớ đoán là phòng thí nghiệm của thầy Từ, Từ Trường Phong, Trường Giang học giả, phòng thí nghiệm của thầy ấy cũng là phòng thí nghiệm trọng điểm quốc gia, gần đây đều không tuyển sinh viên khoa chính quy, người duy nhất phá lệ vào được vẫn là đàn anh Mục Thần! ! "
Nhắc tới cái tên Mục Thần, hai mắt Sơ Niệm Dao tỏa ánh sáng: "Cậu biết đấy, đàn anh Mục Thần quả thực giống một vị thần! Năm nhất đã được Trường Giang học giả phá lệ nhận vào phòng thí nghiệm, năm hai có mặt trong SCI*, hàng năm làm thực nghiệm ở khuôn viên cũ, tham gia hội nghị quốc tế, cũng chưa bao giờ xuất hiện trong trường, nghe nói nhan sắc cũng không thấp, thật muốn cùng anh ấy trong một phòng thí nghiệm huhuhu, này, Thời Vi, sao cậu một chút cũng không hào hứng thế, cậu không hiếu kỳ sao?"
* SCI: Danh mục Trích dẫn Khoa học (Science Citation Index, viết tắt: SCI) là một do (Institute for Scientific Information, viết tắt: ISI) xuất bản lần đầu tiên và là công trình do nhà khoa học sáng tạo ra vào năm 1960.
Thời Vi rũ mắt, làm Sơ Niệm Dao không nhìn rõ biểu cảm trên mặt cô, giọng điệu lạnh lùng: "Không hiếu kỳ.
"
"Hả?" Sơ Niệm Dao cảm thấy phản ứng của Thời Vi không đúng lắm, nhưng lại không biết không đúng chỗ nào, đành phải pha trò nói: "Vậy vào phòng thí nghiệm của thầy Trâu đi, giảng viên này cũng rất lợi hại! ! "
Sơ Niệm Dao còn đang nói gì đó, Thời Vi cũng không nghe nữa, cô thầm lặp lại cái tên "Mộ Thần" trong lòng.
Người cô không muốn gặp nhất là anh, người muốn gặp nhất cũng là anh.
Cô cảm thấy cô hẳn nên hận Mục Thần, điều tàn nhẫn nhất trên đời này chính là tặng bạn sự vui mừng trống rỗng, mà Mục Thần, lúc trước chính là người tặng cô sự vui mừng trống rỗng đó.
Nhưng cô rõ ràng muốn gặp lại Mục Thần, muốn biết bộ dáng hiện tại của anh ra sao, có phải vẫn là thiếu niên lạnh lùng trong trí nhớ của cô hay không.
Bỏ đi, hai năm đại học cũng chưa từng gặp ở trường, lần này hẳn là cũng sẽ không gặp.
Thế giới nhỏ như vậy, bọn họ chính là không có duyên phận.
Lúc đến địa điểm phỏng vấn, đã có không ít người trong khoa tới, mọi người đều ngồi vào bàn, Thời Vi vừa vào cửa, lập tức có học trưởng đứng lên nghênh đón: "Tới ngồi bên này, bên này có chỗ trống.
"
Khi đi theo học trưởng tới chỗ trống, Thời Vi rõ ràng nghe thấy xung quanh có nữ sinh khinh thường "Hừ" một tiếng.
Thời Vi hơi giật giật khóe miệng, nhưng không để ý tới.
Trước khi phỏng vấn bắt đầu, học trưởng ngồi bên cạnh chủ động bắt chuyện với Thời Vi, thái độ thân thiện: "Em là đàn em Thời Vi sao? Chào em, anh tên Giang Dịch Phàm ở phòng thí nghiệm của thầy Trâu, phòng thí nghiệm của bọn anh là phòng thí nghiệm trọng điểm của tỉnh, lần này có khoảng hai suất dành cho sinh viên năm ba đại học, đàn em nếu muốn vào, anh sẽ giữ cho em một suất, thành tích em xuất sắc, có nhiều học bổng, bọn anh đều có ấn tượng với em, thực sự hy vọng em có thể gia nhập phòng thí nghiệm bọn anh.
"
Thời Vi còn chưa kịp trả lời, Sơ Niệm Dao nhịn không được, cô ấy túm chặt tay áo Thời Vi, nhỏ giọng nói: "Là phòng thí nghiệm của thầy Trâu đó! ! "
Trên đường tới Sơ Niệm Dao và Thời Vi đã nói qua, phòng thí nghiệm của thầy Từ cơ bản không nhận sinh viên khoa chính quy, phòng thí nghiệm của thầy Trâu là lựa chọn tốt nhất cho sinh viên năm ba các cô, hiện tại phỏng vấn còn chưa có bắt đầu, đàn anh Giang đã chìa cành ô - liu* cho Thời Vi, cự tuyệt mới là đồ ngốc.
* Chìa cành ô - liu: Các nhánh ô liu thường là một biểu tượng của sự phong phú, vinh quang và hòa bình.
Giang Dịch Phàm thấy Thời Vi không trả lời, lại vội vàng nói: "Bạn học bên cạnh này là bạn của em sao? Hai người có thể cùng nhau gia nhập, hai suất đều giữ cho hai em.
"
Kỳ thật Giang Dịch Phàm cũng có suy nghĩ của bản thân, sinh viên năm ba ở phòng thí nghiệm vốn dĩ địa vị không cao, phần lớn đều là làm cu li, nhận ai kỳ thật không sao cả, chỉ là, có một đàn em xinh đẹp thì ai lại không muốn cơ chứ?
Sơ Niệm Dao vừa nghe, có chút nóng nảy, Thời Vi hơi khựng lại, nhưng vẫn đồng ý, khóe môi hơi nhếch lên: "Vậy thì cảm ơn đàn anh Giang.
"
Chỉ là một câu cảm ơn rất bình thường, nhưng được thốt ra từ đôi môi đỏ mọng của Thời Vi lại mang theo chút mê hoặc.
Lỗ tai Giang Dịch Phàm tê dại, mừng rỡ nói: "Phỏng vấn hỉ cần tự giới thiệu một chút, rất đơn giản, chúng ta thêm WeChat đi! ! "
Sơ Niệm Dao ở một bên nhìn Thời Vi cùng đàn anh thêm WeChat nhau, trong lòng cũng có chút hâm mộ Thời Vi, Thời Vi luôn có năng lực như vậy, có được nhiều tài nguyên tốt dễ như trở bàn tay, những tài nguyên này thậm chí không cần cô chơi bất kì thủ đoạn nào, đều là người khác đưa đến trước mắt cô.
Mà cô ấy là bạn cùng phòng của Thời Vi, kỳ thật cũng dính rất nhiều hào quang của Thời Vi, nghĩ như vậy, Sơ Niệm Dao lại cảm thấy