Cả đêm, di động không nhận được bất kỳ hồi âm nào.
Sau khi Thời Vi suy nghĩ cẩn thận, nội tâm ngược lại bình tĩnh một cách thần kỳ, có loại cảm giá rất an bình.
Ai nói chỉ có người được yêu mới hạnh phúc, trao tình yêu cho người xứng đáng, đối với bản thân cũng là một loại hạnh phúc, bởi vì anh xứng đáng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Thời Vi dậy sớm, cô nhìn thoáng qua di động, Mục Thần vẫn không trả lời cô.
Thời Vi ngồi ở mép giường, nghĩ nghĩ, dùng di động tìm tòi một loạt chủ đề "Làm cách nào theo đuổi người khác" "Phương pháp nữ sinh theo đuổi nam sinh" "Làm thế nào để bạn trai cũ quay lại" "Làm thế nào để biểu đạt xin lỗi khi làm sai"..v.v..
Cô lấy ghi chú từ trong túi ra, một bên thông qua các phần mềm, diễn đàn tìm tư liệu liên quan, một bên giống viết học thuật và luận văn, phân loại phân tích tư liệu, còn vô cùng nghiêm túc viết ra một số trường hợp tương tự như tình huống của mình trên diễn đàn, để tham khảo.
Sửa sang lại một ngày, Thời Vi gần như xác định xong suy nghĩ, căn cứ vào tư liệu, theo đuổi người khác chủ yếu chia làm ba bước:
Bước đầu tiên để theo đuổi là gãi đúng chỗ ngứa.
Hiểu sở thích của anh, có chủ đề chung với anh, như vậy có thể khiến đối phương cảm giác được mình thú vị và dụng tâm, sẽ tăng độ thiện cảm.
Thời Vi suy nghĩ một chút sở thích của Mục Thần, Mục Thần thích đọc sách, anh có kiến thức rộng, có thời gian sẽ xem một số lớp học công khai của Harvard, phạm vi lớp công khai quá rộng, khó có thể xuống tay, Thời Vi quyết định bắt tay từ sở thích đọc sách của anh.
Bước thứ hai để theo đuổi là tặng quà, tặng thứ anh thích, cái này không khó, Thời Vi trong lòng đã có ý tưởng.
Cuối cùng, bước thứ ba để theo đuổi là nói chuyện với anh nhiều hơn, cố gắng có càng nhiều tương tác càng tốt, nói chuyện phiếm là phương thức gia tăng tình cảm tốt nhất, có thể chia sẻ những điều xung quanh mình, tìm thêm một số đề tài.
Cứ như vậy, Thời Vi dựa theo tư liệu đã được chuẩn bị, bắt tay theo đuổi Mục Thần.
Trong quá trình chuẩn bị, thời gian thoảng qua.
Nghỉ đông còn chưa đến mười ngày nữa là hết.
Mấy ngày này, Thời Vi gác lại tiến độ điều hương, bởi vì họp lớp, hai người đã giải quyết được hiểu lầm, nhận thức của Thời Vi với Mục Thần đã xảy ra sự thay đổi về chất, ý tưởng nước hoa nam lúc trước hoàn toàn bị lật ngược, cô không có linh cảm, chỉ có thể tạm thời gác qua một bên.
Cô dành phần lớn thời gian đặt trên văn học nghiêm túc, đúng, văn học nghiêm túc.
Thời Vi hồi tưởng lại tên những cuốn sách trên giá sách của Mục Thần thời cao trung, còn tìm trên mạng danh mục sách phù hợp nhất cho sinh viên Bắc Đại, sách điểm cao trên Douban, v.v.,, lập một danh sách sách dài.
Giống như 《 Thất lạc cõi người 》 《 Phải sống 》《 Bạch dạ hành 》, Thời Vi có thể đọc hiểu, văn học nghiêm túc có sức hấp dẫn của văn học nghiêm túc, nếu thật sự đọc sẽ bị chìm đắm, được lợi rất nhiều.
* Thất lạc cõi người: là một tiểu thuyết ngắn mang yếu tố tự thuật năm 1948 của Dazai Osamu.
Cuốn sách được xem là kiệt tác của tác giả và xếp thứ hai trong số những tiểu thuyết bán chạy nhất ở Nhật, chỉ sau Nỗi lòng của Natsume Sōseki.
* Phải sống: của tác giả Dư Hoa.
Sau được chuyển thể thành phim cùng tên đạo diễn bởi Trương Nghệ Mưu, do hai diễn viên Cát Ưu và Củng Lợi thủ vai chính.
Phim được phát hành vào năm 1994.
* Bạch dạ hành: là một cuốn tiểu thuyết được viết bởi nhà văn Nhật Bản Cuốn tiểu thuyết được đăng nhiều kỳ trên các tạp chí định kỳ từ tháng 1 năm 1997 đến tháng 1 năm 1999, và tập sách được xuất bản tại Nhật Bản vào tháng 8 năm 1999.
Vừa đọc, cô vừa ghi chép, lấy tinh thần ghi chép hồi sơ trung ra, chẳng những trích dẫn những câu nói hay, còn ghi lại một số điểm cốt truyện quan trọng và ý kiến của bản thân.
Hoặc là không làm, hoặc là đã làm thì phải làm tốt.
Sau khi phân loại các ghi chú, Thời Vi lật xem ghi chú, tại một thời điểm nào đó, cô cảm thấy mình như biến thành một cô bé, vì để được người trong lòng chú ý, nên vất vả đọc sách.
Cô không bài xích loại cảm giác này, còn cảm thấy rất đáng yêu.
Nhưng những cuốn sách như 《 Lược sử thời gian 》《 Lược sử nhân loại 》, Thời Vi thật sự đọc không hiểu, cũng không có hứng thú, chỉ đành từ bỏ.
Cô ở nhà tiếp tục đọc vài quyển văn học nghiêm túc, lúc này mới cảm thấy tự tin một chút.
Trong thời gian ở nhà đọc sách, Thời Vi cũng không quên, cô hẳn là chủ động, muốn nói chuyện cùng Mục Thần nhiều hơn.
Chỉ là cô đã lâu không nói chuyện với nam sinh, hơn nữa cũng đã quen với việc lạnh nhạt trên mạng xã hội, có chuyện muốn nói thì nói, không có việc gì thì câm miệng, hiện tại mỗi ngày nói cái gì với Mục Thần cũng thành một vấn đề khó khăn không nhỏ.
Cho dù gửi gói biểu tượng SB*, hay là gói biểu tượng bán manh, đều không ổn, bản thân Thời Vi cũng chịu không nổi.
* Gói biểu tượng SB: SB là sa điêu, lái của từ ngốc bức, ý chỉ mấy cái biểu tượng cảm xúc ngố ngố, xàm xàm á
Cô dứt khoát chia sẻ một số bức ảnh xung quanh mình cho Mục Thần, cây xanh tươi tốt trên ban công trong nhà, bầu trời xanh thẳm, còn có hoàng hôn, cuối cùng không quên thêm một câu: "Tối nay ánh trăng rất đẹp."
Có một meme đang lan truyền trên mạng, nói thích không nên quá trực tiếp, phải lãng mạn mà tinh tế, đêm nay ánh trăng rất đẹp, —— và em thích anh.
Hoàn cảnh, bầu không khí và cảm xúc đều gãi đúng chỗ ngứa.
Đáng tiếc, cái meme này Mục Thần không trả lời.
Trên thực tế, Mục Thần không trả lời tất cả tin nhắn của cô, phảng phất đá chìm đáy biển, không kích nổi một tia gợn sóng.
Thời Vi da mặt dày, cũng không cảm thấy buồn, như cũ vẫn làm chuyện mình nên làm.
Cô nói sẽ đối tốt với Mục