05/03/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Lúc Phí Hành Phong về đến nhà, Túng Phồn vẫn còn chưa về. Giờ còn chưa đến chín giờ, là một người đã có "Gia đình", đi gặp mặt xã giao mà tầm này đã về thì không coi là muộn, có thể xem như biểu hiện tương đối tốt.
Sau khi Phí Hành Phong rửa tay xong, hắn vừa cởi cà vạt vừa đi về phía phòng ngủ, định lấy quần áo để đi tắm rửa thì nhìn thấy mớ chai lọ bày ngay ngắn trêи tủ đầu giường.
Mới đầu Phí Hành Phong đứng khá xa nên không chắc mấy cái đó là gì, chỉ dựa vào màu sắc và hình dáng để đoán thôi. Chờ hắn tới gần nhìn thấy nhãn hiệu cùng chữ viết tiếng Nhật bên trêи thì mới dám chắc mình nghĩ không nhầm.
Trong này có mấy loại dầu khác nhau, mấy đạo cụ đơn giản, có nến để bầu không khí ấm cũng, lãng mạn hơn, có dải ren đen bịt mắt, thậm chí còn có một cái qυầи ɭót chữ T chưa bóc vỏ, chỉ duy nhất không có bao, cái này có ý gì đã quá rõ ràng.
Phí Hành Phong từng này tuổi rồi, trước giờ vẫn luôn thanh tâm quả ɖu͙ƈ, ngoại trừ lần trước làm cho Túng Phồn, hắn đúng là chưa từng cảm thấy khô nóng khó nhịn như bây giờ. Rõ ràng bây giờ Túng Phồn không có ở đây vậy mà lại có thể châm lửa cho hắn.
Hầu kết Phí Hành Phong khẽ lăn, hắn liếc nhìn đồng hồ trêи tay, lấy quần áo của mình rồi vọt vào phòng tắm, Túng Phồn chắc cũng sắp về tới nhà rồi, hắn tắm nước lạnh hạ nhiệt trước rồi tính sau.
Lúc Túng Phồn về tới thì thấy Phí Hành Phong đang ngồi trêи ghế sofa trong phòng uống rượu vang đỏ.
Túng Phồn nhướng mày: "Anh đi xã giao uống còn chưa thấy đủ đấy à?"
Giọng Phí Hành Phong khàn khàn nói: "Lại đây."
Túng Phồn bất chợt mỉm cười, đi tới chỗ đối phương.
Phí Hành Phong kéo cậu ôm lên đùi mình: "Đồ trong phòng là em mua?" Biết rõ rồi nhưng vẫn muốn hỏi.
"Không thì sao?" Túng Phồn nghiêng đầu nhìn hắn, "Em cũng không biết là có dùng được hay không, anh Phí đây không chịu đi mua, em chỉ đành tự thân vận động thôi."
Ánh mắt Phí Hành Phong sâu hoắm, hắn uống một ngụm rượu rồi hôn lên môi Túng Phồn.
Túng Phồn không từ chối, hương rượu kèm theo nhiệt độ trong miệng Phí Hành Phong so với lúc thường càng thêm ý vị.
Phí Hành Phong đưa tay chui vào trong áo Túng Phồn, cậu lập tức đề tay hắn lại, tiến tới hôn lên vành tai đối phương một cái rồi nói: "Em đi tắm đã."
Cái hôn trêи vành tai lúc nãy làm chỗ cậu đang đặt ʍôиɠ ngồi càng nóng, hơn nữa lấy dự cảm bây giờ của Túng Phồn, cậu thấy mình vẫn nên làm bé ngoan, đi chuẩn bị trước cho bản thân thì tốt hơn.
"Không cần..." Phí Hành Phong ôm chặt lấy cậu không chịu thả ra.
Túng Phồn cười khẽ: "Kiên nhẫn một chút, em còn muốn anh ngậm cho em mà." Cái này cậu thích, không cớ gì phải thẹn thùng hết.
Phí Hành Phong đúng là thích sạch sẽ, nhưng mà cái nguyên tắc này ở trêи người Túng Phồn thì có thể bỏ đi cũng được.
Túng Phồn tiếp tục nói: "Em thích sạch sẽ khoan kɧօáϊ lăn trêи giường."
Túng Phồn đã nói đến nước này rồi, Phí Hành Phong tự nhiên sẽ không cản cậu nữa, chuyện của hai người, hắn không thể chỉ để ý đến cảm thụ của mỗi mình mình, Túng Phồn cảm thấy thế nào cũng rất quan trọng.
Chờ Túng Phồn tắm xong đi ra đã lập tức bị Phí Hành Phong đứng chực ở cửa nãy giờ ôm thốc vào phòng ngủ. Một đêm này Túng Phồn thấy mình tựa như một chiếc lá cây đẫm sương sớm vậy, ướt át, dính dính, không đau những mỗi lần dao động đều có cảm giác rất chân thực.
Càng về sau cậu càng sa vào, không còn nghĩ được gì hết, chỉ nhớ mình ôm chặt lấy Phí Hành Phong, nói với hắn "Muốn nữa", "Sâu hơn một chút", nhất là lúc đeo ren che mắt lên, tất cả các giác quan của cậu như được phóng đại lên gấp mấy lần.
Ban đầu Túng Phồn còn nghĩ Phí Hành Phong tới hai, ba lần đã là quá lắm rồi, không ngờ về sau cậu không còn sức mà đếm nữa, mình ngủ mất lúc nào cũng không biết, Phí Hành Phong ôm cậu đi tắm, cậu cũng không có cảm giác gì, chờ lúc tỉnh lại thì đã là xế chiều hôm sau rồi.
Túng Phồn chớp mắt, nhìn đồng hồ, nhìn đi nhìn lại ba lượt mới dám chắc cậu không phải đang ngủ mơ —— Quả nhiên, tình yêu chính là nhân tố làm ảnh hưởng đến giờ giấc thức dậy của cậu!
Ngồi dậy không nổi, Túng Phồn thấy eo mình như mới bị cái gì nghiến qua cho đứt lìa vậy, xoay người thôi cũng khó nữa. Chân đau, cổ họng thì rát, bụng cũng phồng lên, không thấy có chỗ nào là ổn cả, cậu nằm bẹp trêи giường như một con cá ươn, đầy đầu vẫn là mấy hình ảnh 18+ tối qua.
Lý giải về chuyện phòng the của AO, Túng Phồn cảm thấy tưởng tượng của cậu còn không được bằng 1% hiện thực nữa, này là còn chưa phải kỳ phát tình đâu đấy, đến lúc đó thật thì không biết còn như thế nào nữa.
Phí Hành Phong nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào, thấy Túng Phồn đã tỉnh rồi thì đi thẳng tới ngồi xuống bên giường, hắn sờ trán cậu xem có bị sốt không, thấy nhiệt độ vẫn bình thường mới dịu dàng nói: "Anh có nấu cháo, em ăn một chút nhé?"
Túng Phồn lườm Phí Hành Phong, người này bây giờ dịu dàng bao nhiêu thì tối qua tàn nhẫn bấy nhiêu, đúng là xứng với danh hiệu alpha số một của bản thân —— Vô cùng quá đáng.
Phí Hành Phong cười khẽ: "Giận à?" Hắn biết Túng Phồn sẽ không giận thật, chỉ là tối hôm qua hắn đúng là có mất khống chế một chút, chờ hắn hồi thần thì đã thấy Túng Phồn giống như bị vò nát nằm ở trêи giường, ánh mắt hoàn toàn trống rỗng.
"Bây giờ em không tài nào cựa mình được hết!" Túng Phồn cố hết sức để giọng mình không quá cao, giống như khó chịu với đối phương, nhưng mà thực tế chứng minh, cậu nghĩ quá nhiều rồi.
Phí Hành Phong cúi người hôn lên đôi môi đỏ tươi của Túng Phồn một cái rồi ôm cậu ra ghế massage, chỉnh lại chế độ để cậu thả lỏng cơ thể.
Túng Phồn thấy người mình thoải mái hơn không ít, đồng thời cũng cảm khái một chút về cấu tạo cơ thể của Omega, đúng là có làm kịch liệt thế nào thì ʍôиɠ cũng không đau đến độ đứng ngồi không yên, lợi hại quá xá.
Massage khoảng hai mươi phút thì máy ngừng hoạt động, nhưng Túng Phồn vẫn không muốn đứng lên. Phí Hành Phong chiều theo cậu, bưng cháo lại cho cậu ăn, ăn xong Túng Phồn lười nhác vươn tay, Phí Hành Phong cực kỳ hiểu chuyện, lập tức "Dâng" điện thoại tới cho Túng Phồn.
"Anh xin nghỉ cho em rồi." Phí Hành Phong nói.
Được rồi, dịch vụ "Hậu mãi" của Phí Hành Phong coi như là đủ tiêu chuẩn.
"Em không sao, anh có việc thì cứ đi làm đi." Túng Phồn cũng không phải trẻ con mà ốm mệt là đòi có người ở bên 24/24, hay làm màu nũng nịu dính người, cậu mua mấy cái đó để quyến rũ Phí Hành Phong, người này tất nhiên là không có chuẩn bị trước, sáng nay có khi cũng là bỏ việc để ở nhà trông cậu.
"Không sao, bên công ty đã sắp xếp xong đâu vào đấy rồi." Công việc chắc chắn là không thể quan trọng hơn Túng Phồn được, khỏi phải nghĩ nhiều.
Đã như vậy Túng Phồn cũng không nói thêm gì nữa, mở điện thoại, hớn hở lật hotsearch xem, chờ tiêu bớt cơm cậu còn muốn massage thêm tí nữa. hơn nữa bây giờ cậu như vậy, gọi một cốc trà sữa Amo về uống cũng xứng đáng lắm chứ!
Mà lần này, dân chuyên như cậu lại chỉ đi hóng thị thừa của người khác, quá là thiếu lòng yêu nghề.
Nhiệt độ của hastag đính tên hai người #Ngô_Sắt_Liêu_Bảo_Song# vẫn chưa hạ nhiệt nhưng vẫn là "thị" cũ của ngày hôm qua.
Mở bài đăng ghi âm của cuộc trò chuyện giữa Liêu Bảo Song và Ngô Sắt được post lên lúc tối qua ra, trong đó chỉ có mỗi giọng của Liêu Bảo Song, không có tiếng của Ngô Sắt, giống như có người ở chỗ cô ta gọi điện đặt bút ghi âm vậy.
Bên phía Liêu Bảo Song, xung quanh có hơi ồn, nhưng không khó để nghe được cô ta nói gì. Trong điện thoại, Liêu Bảo Song đầu tiên là chỉ trích