27/04/2021
Edit: Nhật Nhật
...
Vừa nhắm mắt, Túng Phồn ngủ một giấc tới tận ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. Cậu rời giường, chỉ thấy cả người đều đau, bụng nhỏ cũng ê ẩm, vừa trướng vừa nóng, quả thực như đang muốn mạng cậu vậy.
Ngồi một hồi, Túng Phồn mới nhớ ra hôm qua mình phân hóa lần hai, còn bị Phí Hành Phong đánh dấu nữa. Cái cảm giác đó, tuy là cậu không muốn trải qua thêm một lần nữa, nhưng mà cái cậu thấy bây giờ chính là, mở mắt ra không thấy Phí Hành Phong đâu, cậu có hơi nhớ người này.
Phí Hành Phong không có ở trong phòng, cổ họng Túng Phồn lại đau rát, không có sức mà gọi đối phương, cậu chỉ đành với điện thoại đang để trêи đầu giường , nhắn một tin cho Phí Hành Phong.
Chưa đầy nửa phút, Phí Hành Phong đã đi vào.
"Tỉnh rồi?" Phí Hành Phong ngồi xuống mép giường, sờ trán Túng Phồn thử nhiệt độ, không sốt, vậy là tốt rồi.
Túng Phồn nắm chặt tay Phí Hành Phong, hậm hực hỏi: "Anh đi đâu vậy?"
"Anh ở dưới bếp ninh cháo gà cho em." Hôm nay hắn dậy cũng không phải quá sớm, ôm Túng Phồn nằm thêm một lúc bèn xuống giường rửa mặt nấu cơm, tránh cho Túng Phồn dậy lại ngay cả miếng cơm nóng cũng không có mà ăn.
Túng Phồn dịch dịch người, nằm đè lên chân Phí Hành Phong, mặc dù động tác của cậu chậm chạp nhưng cũng không ảnh hưởng chuyện đầu cậu vẫn dán lên lồng ngực đối phương.
Phí Hành Phong cúi đầu hôn cậu một cái, âm thanh dịu dàng y như giọt sượng đọng trêи cánh hoa lúc sớm mai: "Có chỗ nào không thoải mái thì nhớ nói với anh."
Túng Phồn nắm tay Phí Hành Phong không buông, nhỏ giọng nói: "Cả người chả có chỗ nào là thoải mái cả, em có cảm giác như mới bị xe tải nghiến qua nghiến lại mấy lần ấy, chỗ nào cũng đau."
Phí Hành Phong bật cười, xoa xoa tóc Túng Phồn an ủi: "Vậy lát nữa ăn xong, anh ôm em ra ghế massage, để em ngồi một lát nhé."
"Ừm." Túng Phồn đáp lời, nhưng mà hoàn toàn không có ý định thả Phí Hành Phong ra. Cậu phát hiện ra, hình như so với ngày trước, cậu thích dính lấy Phí Hành Phong hơn nhiều, chỉ cần ngửi thấy mùi tin tức tố của đối phương là cảm thấy toàn thân thư thái hẳn.
"Anh gọi điện cho Nghiêm Tiêu giúp em rồi, nói là em thấy trong người không thoải mái, mấy ngày nay sẽ không đến văn phòng." Phí Hành Phong nói.
"Vậy còn anh?" Ngày hôm nay Phí Hành Phong nên đi làm, bắt người ta ở nhà với cậu cả ngày thì không được hay cho lắm, cho dù có là người yêu thì Phí Hành Phong cũng có công việc, sự nghiệp riêng của mình nữa mà.
Phí Hành Phong cười nói: "Anh ở nhà với em, em nghỉ mấy ngày, anh sẽ nghỉ ở nhà cùng em bấy nhiêu ngày."
Trong lòng Túng Phồn cảm thấy vô cùng ấm áp, cậu hít sâu một hơi nói: "Không biết sao, em cứ có cảm giác mình dính người hơn, không muốn cho anh ra khỏi phòng, cách em nửa mét cũng không muốn."
Phí Hành Phong nói: "Anh biết, hôm nay anh cũng phải dùng hết nghị lực bản thân mới xuống giường nấu cơm được đấy. Đây là biện tượng bình thường sau khi ký hiệu hoàn toàn, bởi vì chúng ta bị tin tức tố ảnh hưởng lẫn nhau, sẽ sinh ra cảm giác ỷ lại với đối phương. Chờ mấy ngày nữa sẽ tốt hơn, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên là được."
Nghe Phí Hành Phong giải thích như vậy, Túng Phồn cũng thấy yên tâm hơn: "Vậy thì tốt rồi. Nếu cứ như này mãi, e là cả hai chúng ta khỏi phải đi làm nữa mất."
Nhà họ Phí sau khi biết Túng Phồn đã phân hóa lần hai thành công, cũng biết hai người đã hoàn thành ký hiệu thì đều vui mừng vô cùng. Nhưng mà vướng cái là mấy người họ đều đang ở nước ngoài, nên không thể tổ chức tiệc ăn mừng được nên chỉ gọi điện về chúc mừng cả hai. Mạc Y còn đặc biệt đặt một chiếc bánh ngọt lớn, để người ta mang đến tận nhà cho Túng Phồn.
Nói chung, nếu trong nhà có người phân hóa thành công, trong nhà sẽ tổ chức tiệc hoặc đặt bánh ngọt để chúc mừng. Túng Phồn tuy là đã phân hóa hoàn chỉnh, nhưng lấy thái hộ của nhà họ Túng đối với cậu, thì chắc chắn bọn họ sẽ không tổ chức tiệc chúc mừng gì cho cậu rồi, như vậy kể ra cũng có chút tiếc nuối. Vừa vặn để nhà họ Phí họ bù đắp cho Túng Phồn, cũng coi như là đã viên mãn, Trình Tịnh biết tin chắc chắn là cũng sẽ thấy vui.
Ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, sau khi Túng Phồn đã có thể đi lại bình thường, Phí Hành Phong lập tức dẫn cậu tới bệnh viện làm kiểm tra.
Phan Huyền cầm kết quả xét nghiệm, xem kỹ từng chỉ số một, sau đó cười nói: "Chúc mừng, phân hóa tốt lắm, đã là omega 100% rồi."
Thân thể không có vấn đề gì nữa, Túng Phồn cũng yên tâm hơn: "Omega cũng có lắm phiền não lắm."
"Cái đó thì đúng, nhưng mà đối với hai người đấy cũng không phải chuyện gì xấu." Nói xong, Phan Huyền lôi một quyển "Sổ tay Omega" dưới gầm bàn ra đưa cho Túng Phồn, "Cậu về nhớ xem cẩn thận, trong này đều là những kiến thức mà omega cần biết. Nếu thấy trong người có chỗ nào không thoải mái thì có thể tìm tôi bất cứ lúc nào."
Quyển "Sổ tay Omega" này là phiên bản phát hành thống nhất trêи toàn quốc, mỗi một omega vừa mới phân hóa xong đều được phát một quyển, tương tự còn có cả "Sổ tay Alpha" nữa.
"Được, tôi về sẽ chăm chỉ xem." Cậu không được học tiết sinh lý liên quan, cho nên có cái gì chỉ có thể học trong quyển sách này mà thôi.
Lên xe rời khỏi bệnh viện, Phí Hành Phong nói: "Anh đưa em đi ăn trước đã, xong rồi, em đến công ty với anh một chuyến đi, anh còn mấy văn kiện cần xử lý nốt, khoảng một tiếng là xong rồi, sau đó chúng mình cùng nhau về nhà."
Cảm giác ỷ lại vào đối phương của cả hai người họ bây giờ không nghiêm trọng như lúc mới ký hiệu xong nữa, nhưng nếu tách ra thời gian dài vẫn sẽ thấy khó chịu, biện pháp tốt nhất chính là hai người đều làm việc ở nhà, chờ thêm mấy ngày nữa.
"Ừm." Túng Phồn không có ý kiến, lại nghĩ đến mấy ngày nay cậu chưa liên lạc với Đường Á, bèn nhắn một tin nhắn cho đối phương, hỏi cậu ta gần đây có bận gì không, nếu rảnh thì cùng nhau đi uống trà chiều, nhưng mà cậu chỉ đi tầm khoảng một tiếng được thôi.
Lúc Đường Á nhắn tin lại đã là nửa tiếng sau, hồn nhiên phàn nàn với Túng Phồn dạo này mình bận thế nào, phải cùng ngài Geoff đi xử lý các công việc của show thời trang, còn kiêm thêm nhiệm vụ làm phiên dịch nữa, sau đó lại hỏi thăm tình hình của Túng Phồn.
Túng Phồn cũng không giấu giếm, nói chuyện mình vừa mới phân hóa lần hai cho Đường Á.
Đường Á gửi đến một cái icon kinh ngạc, cũng thực lòng gửi lời chúc của cậu ta đến Túng Phồn, nói là chờ đợt này đỡ bận, nhất định sẽ hẹn Túng Phồn đi ăn một bữa. Còn nói không biết ngài Geoff trao đổi với Roy thế nào, hình như Roy tính đầu