Giọng nói của Lâm Hi rất bình thản, không có vẻ hùng hổ dọa người chút nào.Nhưng Vương Triệt lại có thể nghe ra, trong đó có một sự khó chịu nhàn nhạt kèm theo giọng điệu lấp lửng giấu giếm.Anh biết nguyên nhân vì sao cô ấy lại thế.Vì Lâm Hi chính là bạn học cùng lớp của anh.Cô ấy là một vị bạn học nữ có tính cách độc lập, rất tỉnh táo và lý tính, đồng thời có thân phận cực kỳ thần bí.Việc cô ấy có giao thiệp với Vương Triệt là chuyện không sai.Vào đêm trước kỳ nghỉ đông, cô đã tìm tới Vương Triệt, muốn tiến hành một phen giao dịch cùng với Vương Triệt.Điều kiện giao dịch chính là, cô bỏ tiền ra mua cho Vương Triệt một quả trứng hồn sủng hiếm có.Còn Vương Triệt cần phải lợi dụng nhan sắc và mị lực của anh, để đi làm quen với một vị nữ nhân.« làm quen »Anh vừa nghe liền hiểu.Lúc ấy Vương Triệt đã không nói hai lời, mà trực tiếp nghiêm khắc cự tuyệt, vì anh cho rằng cô ấy đang sỉ nhục nhân cách của anh.Từ đó cả hai liền giận hờn nhau.
.
.Nhưng Lâm Hi cũng không phải loại người có lòng dạ nhỏ mọn kia.Cho nên cô cũng không muốn dùng cách này để trả thù, hoặc là làm phiền đến Vương Triệt.
Mà sau kỳ nghỉ đông này, cô sẽ không còn liên lạc qua lại với anh nữa.Những bạn học còn lại thì không rõ ràng lắm về chuyện xảy ra giữa hai người.Chỉ có Hứa Hải Phong biết một chút, nhưng anh ta cũng không biết về vụ giao dịch ở trong đó.
Anh ta chỉ cho là, Vương Triệt và Lâm Hi đã sinh ra mâu thuẫn.Tuy vậy, lấy tâm tính lúc này của Vương Triệt, anh tự nhiên càng không có hứng thú tính toán chi li cùng với một vị nữ nhân.Với anh mà nói, điều duy nhất có thể để cho Vương Triệt hơi cảm thấy hứng thú, chính là con hồn sủng đứng trên vai Lâm Hi.Đương nhiên, cũng không phải là anh hâm mộ cô ấy, mà là do anh có thể cảm nhận được, sinh mệnh của con hồn sủng này rất cường đại.Nó có chút bất phàm."Cô nói đúng.” Vương Triệt trả lời đơn giản một câu, rồi sau đó anh nhìn về phía các bạn học còn lại và nói ra: “Tôi đi về trước, các vị cứ chậm rãi vui chơi đi.""Đúng rồi, cảm ơn Giáo sư Ngạn."Vương Triệt nói xong liền cười vẫy tay chào đám người.
Anh dự định trở về nhà mình.Hứa Hải Phong giữ chặt Vương Triệt, nói: "Ngọa tào! Anh gấp gáp đi đâu vậy? Chờ đến khu đối chiến trên lầu ba nhìn xem một chút đi! Tiểu tỷ tỷ xinh đẹp trên trung tâm hồi phục hồn sủng tại lầu hai kia tôi cũng còn chưa thấy a.
.
."Vương Triệt sờ sờ đầu bé Lục Mao Trùng đang ngủ say sưa.Những hồn sủng vừa ra đời, mỗi ngày đều dành rất nhiều thời gian cho việc đi ngủ.
Mà anh đã đi dạo cho tới trưa, cho nên nó cũng cảm thấy mệt mỏi.Vương Triệt cự tuyệt nói: "Việc đối chiến vẫn còn chờ thêm nửa học kỳ, bây giờ còn sớm quá.
Về phần tiểu tỷ tỷ xinh đẹp thì.
.
.
Từ góc độ mỹ học mà nói, nhìn cô ấy còn không bằng tự nhìn chính tôi nữa."Nói xong, Vương Triệt quay người rời đi.Từ các loại giảng giải của vị Giáo sư Ngạn này, trong lòng Vương Triệt đã có không ít ý nghĩ.Anh đã hiểu rõ thế giới này, nhất là kiến thức về hồn sủng thì anh đã có đổi mới rất lớn."Tôi khinh." Hứa Hải Phong giơ ngón tay giữa về phía Vương Triệt nói.Khi đi ngang qua bên người Lâm Hi, Vương Triệt bỗng nhiên nói: "Đúng rồi, cũng cám ơn cậu."Lâm Hi nghe vậy thì khẽ nhíu mày, cô quay người nhìn xem bóng lưng Vương Triệt, cũng không có nhiều lời.Sau khi Vương Triệt rời đi, bọn người Hứa Hải Phong tiếp tục đi lên lầu hai ba