Thiếu niên khôi ngô nhướng mày trừng mắt chị lễ tân một cái rồi la làng lên: "Đánh rắm! Tôi thấy cô lười hỏi thì có! Có phải cô nhìn thấy tên này đẹp trai, cho nên mới muốn nói thêm mấy câu với anh ta đúng không? Mà cô cảm thấy tôi đây xấu xí, vì vậy mới không thèm nhiều câu vài lời với tôi chứ gì?"Chị lễ tân nghiêm túc nói: "Quý khách, tôi không cho phép quý khách chửi bậy ở đây.
Xin quý khách tin tưởng tôi, vừa rồi tôi thật sự không nhìn ra quý khách là học sinh, có thể là do khí chất bên ngoài của quý khách quá thành thục."Thiếu niên khôi ngô nghẹn họng đến đỏ mặt, đưa tay chỉ vào chị lễ tân, nhưng trong chốc lát anh ta không biết phải nói câu gì.Sau đó thiếu niên khôi ngô lấy ra một tờ giấy chứng nhận học sinh, và không nhịn được mà nói ra: "Cô ít nói lời vô ích đi, mau tranh thủ thời gian làm ưu đãi cho tôi ngay!"Chị lễ tân tiếp nhận tờ giấy chứng nhận học sinh, cô nhìn một chút rồi ho khan vài tiếng, sau đó lập tức thêm ưu đãi cho anh ta.Vương Triệt chỉ cười cười, cũng không có nói gì.Thiếu niên khôi ngô kia bỗng nhiên nhìn về phía Vương Triệt, hỏi: "Anh là Vương Triệt đúng không? Khó trách vì sao tôi lại cảm thấy khá quen mặt.
Tôi liền nói, anh nhờ nhan trị này nên mới có thể thắng qua tôi một bậc, và cả trung tâm huấn luyện Thiên Tâm này cũng chỉ có anh làm được điều này."Vương Triệt: ".
.
."Chị lễ tân vừa đi tới bên cạnh, nghe thiếu niên khôi ngô nói như thế thì liền choáng váng, kém chút nữa đã té ngửa.Dáng dấp bình thường cũng coi như xong, vậy mà da mặt còn dày như thế sao?"Anh là ai?" Vương Triệt nhìn thiếu niên khôi ngô hỏi.Thiếu niên khôi ngô vui vẻ, cười nói: "Hắc hắc! Tôi là Viên Tiểu Nhạc học khóa 7, anh không biết tôi, nhưng tôi lại biết anh.
Nghe nói trứng hồn sủng của anh đã nở ra một con Lục Mao Trùng phải không? Hai ngày qua, các nhóm trong trường học của chúng ta đều truyền tai nhau như vậy.""Hử?!!" Vương Triệt nhìn chằm chằm vào thiếu niên khôi ngô.Lúc này, trên mặt thiếu niên khôi ngô tràn đầy nụ cười xán lạn, anh ta đi tới và vỗ vỗ bả vai Vương Triệt nói: "Anh bạn, không có chuyện gì đâu, kiên cường lên một chút."Vương Triệt gật đầu nói: "Tôi rất kiên cường."Viên Tiểu Nhạc lại cười vài tiếng rồi nói: "Hôm nay anh đến đây để huấn luyện hồn sủng đúng không? Kỳ thật anh cũng không cần thiết phải làm chuyện này, vì anh không nên lãng phí tiền để huấn luyện loại hồn sủng Lục Mao Trùng này.
Nuôi nấng bình thường là được rồi."Vương Triệt thuận miệng nói: "Cảm ơn anh đã quan tâm.
Tôi còn có chuyện phải làm."Nói xong, Vương Triệt không tiếp tục nói chuyện với người bạn học cùng trường này nữa."Ài, thật đáng tiếc.” Viên Tiểu Nhạc thở dài, rồi quay người nói với chị lễ tân: “Đúng rồi, sau khi nhận ưu đãi, tôi tốn tổng cộng bao nhiêu tiền? Hôm nay tôi rất vui vẻ, tổng kết giúp tôi đi!"Chị lễ tân nhìn anh ta một chút rồi nói thẳng: "Hai trăm."Viên Tiểu Nhạc khẽ cau mày, hỏi: "Hai trăm? Tại trung tâm huấn luyện của các vị, đến phần thức ăn cơ bản nhất cũng đều có giá ít nhất là một ngàn.
Vậy tại sao chỉ thu có hai trăm? Phần trăm ưu đãi lớn như thế sao?"Chị lễ tân nói: "Vị soái ca kia đến đây để làm kiểm tra cho hồn sủng."Viên Tiểu Nhạc lắc đầu nói: "Làm kiểm tra? Chỉ là con Lục Mao Trùng thì có cái gì tốt để kiểm tra chứ? Được rồi, tổng kết cho tôi đi.
Đúng rồi, tôi cũng muốn kiểm tra."Chị