-Xin mời tất cả quý vị khách quý chúng ta cùng hướng mắt ra phía cửa chính chào đón cô dâu xinh đẹp ngày hôm nay
Tiếng vỗ tay hòa cùng tiếng chúc mừng vang lên.
Không khí lễ cưới hạnh phúc hiện ra khiến ai cũng vui mừng.
Từ phía cửa cô gái xinh đẹp khoác trên mình chiếc váy cưới lộng lẫy đang từ từ tiến vào phía lễ đường với niềm hạnh phúc vô bờ.
Khi cô vừa bước tới giữa sân khấu chú rễ liền bước tới nắm tay cô mỉm cười dịu dàng
- Mai Hân, nay em rất xinh đẹp
Vừa tới nơi Tuấn Phong liền ghé sát tai cô nói nhỏ khiến cô đỏ mặt
- Mời cô dâu và chú rễ, chúng ta trao nhẫn
Anh nhẹ nhàng cầm tay cô trao chiếc nhẫn lấp lánh, dưới tấm voan trắng đôi mắt cô không giấu nỗi hạnh phúc
Bên dưới vẫn là tiếng vỗ tay của mọi người, cô nhẹ nhàng cầm tay anh trao chiếc nhẫn.
Thế nhưng vừa mới cầm tay anh lên, liền có tiếng động phía dưới
-Không được, đội trưởng đang kết hôn chúng ta tự giải quyết
Mặc dù người đó đã cố gắng nói nhỏ thế nhưng người còn lại vẻ mặt lo lắng nhìn lên khiến nhiều người chú ý trong đó có cả anh và cô
- Trung có chuyện gì thế
Anh khẽ thấp giọng nói với anh chàng vừa lên tiếng vừa rồi
-Dạ...em
-Chuyện gì?
Mọi sự chú ý dồn hết vào anh chàng vừa rồi khiến anh ta khó xử vội tiến lên sân khấu hạ thấp giọng nói với anh
- Anh Phong, không hay rồi đám người của Long Đại bất ngờ giao dịch vũ khí tại cảng biển thành phố An Sơn khiến người bên mình trở tay không kịp.
Hiện các anh em đã vay kín cảng biển định tóm gọn bọn chúng, bọn chúng vẫn chưa biết gì cả, bên mình cũng không dám bứt dây động rừng.
Chỉ là...!chỉ là Hiệp người của chúng ta nằm vùng đã bị chúng ra tay...!hi...hi sinh rồi
Nghe tin xong nét mặt Tuấn Phong đơ cứng vì giận dữ, anh quay sang nhìn cô ánh mắt khó xử
- Không sao đâu, mọi người cần anh, em hiểu mà anh yên tâm
Như hiểu anh định làm gì Mai Hận nhẹ giọng an ủi.
Lúc này Tuấn Phong quay sang ôm lấy Mai Hân
- Anh xin lỗi, anh đi sẽ về sớm đến lúc đó sẽ mặc cho em trừng phạt
Cô ôm anh rơm rớm nước mắt
- Nhất định sẽ trừng phạt anh thật nặng
Anh nhẹ buông cô ra quay mặt lại nghiêm túc nói với Trung
- Tập hợp tất cả chiến sĩ trong đội phòng chống buôn bán vũ khí trái phép tại khu nhà gần bến cảng đợi mệnh lệnh của tôi
- Tuân lệnh
Trung cùng anh chàng lúc nãy lập tức rời đi chạy về phía cửa trước sự ngỡ ngàng của mọi người
Ngay lúc này ánh mắt anh đăm chiêu, 2 tay nắm chặt thành nắm đấm, anh chợt quay sang nhìn cô đầy dịu dàng rồi dần lùi lại quay đi
-Anh đi đây
-Phong, chúng ta hôm nay đã kết hôn rồi
Bất ngờ với câu nói của Mai Hân, anh khẽ quay lại mỉm cười ngọt ngào vội lấy chiếc nhẫn lúc nãy chưa kịp đeo kia đeo vào tay
- Tuấn Phong này chính thức làm chồng của Mai Hân, suốt đời suốt kiếp
Đây không phải lần đầu anh đi làm nhiệm vụ nhưng lần này cô lại thấy bất an, hơn nữa còn đang trong lễ cưới của hai người, nói không giận là nói dối nhưng cô hiểu tính chất công việc của một công an, vì dân vì nước.
Tiệc cưới kết thúc không trọn vẹn, hai bậc phụ huynh gửi lời xin lỗi đến khách rồi lại tiếp tục nhập tiệc cho qua chuyện.
Họ khẽ an ủi cô rồi dắt tay