Mai Hân không chắc tối nay Long Đại sẽ về nên đã ăn cơm trước.
Tầm 7h tối, suy nghĩ gì đó chợt lóe trong đầu cô liền đi vào nhà bếp tìm kiếm đồ đạc chuẩn bị nấu ăn.
Cô búi tóc lên cao, tìm kiếm trái cây cô Quế mới mua lúc sáng.
Cô loay hoay cắt nhỏ mọi thứ bỏ vào nhiều ly.
Cô chăm chú với đống trái cây trong bếp nên không để ý có một người đang đứng nhìn cô từ nãy đến giờ.
Đến lúc đã cắt xong trái cây, định bụng đi lấy sữa tươi thì cô mới giật mình khi thấy người đó.
-Long Đại.
Cô khẽ gọi tên anh.
Không ngờ tối nay anh ta lại về.
Long Đại đã cởi bỏ chiếc áo vest, chỉ còn chiếc áo sơ mi đen, mái tóc vẫn được chải chuốt gọn gàng không hề bị rối.
Xem ra làm ông trùm vũ khí cũng nhẹ nhàng chẳng rối tóc loạn xạ như mấy anh tổng tài.
Ngay từ lúc về nhà nhìn thấy căn nhà sáng bất thường anh có chút khó chịu, đã lâu rồi không thấy căn biệt thự này sáng đèn, anh nhìn toàn thể căn nhà, mọi thứ có phần xa lạ.
Bước vào nhà lại nhìn thấy lọ hoa hồng đặt ngay ngắn tại phòng khách, đi vào trong lại thấy bóng dáng cô đang loay hoay làm gì đó.
Khung cảnh này là lần đầu anh nhìn thấy, căn nhà lạnh lẽo bỗng chốc ấm áp lạ thường.
Thấy cô nhìn mình anh liền bước tới khóa cô lại trong lòng mình.
-Sao hôm nay em lại ngoan ngoãn thế?
-Tôi có hư hỏng bao giờ.
Cô mạnh miệng.
-Sao anh lại muốn tôi sống ở đây.
Cô nghiêm túc hỏi.
-Chẳng phải đêm qua em đã nói sẽ trở thành người phụ nữ của tôi rồi sao.
-Ai trở thành người phụ nữ của anh cũng sẽ dọn tới một căn nhà hay sao.
Anh nghe thế thì bật cười.
-Nếu người đó thích thì có thể là hai căn nhà.
Cô nghe thế thì bĩu môi chán ghét muốn quay đi.
-Em đang ghen sao?
Anh nhanh tay cản cô lại.
-Đương nhiên là không rồi, anh đánh giá cao mình quá.
Cô bình thản nói.
-Chúng ta có nên làm hợp đồng không?
Cô lại hỏi.
-Hợp đồng?
Anh nhíu mày hỏi lại.
-Hợp đồng tình nhân, để đảm bảo lợi ích của chúng ta.
Anh nghe cô nói lại phì cười.
-Không cần phiền phức như thế, khi nào chán em rồi tôi tự khắc sẽ sắp xếp chu toàn cho em.
Mặt cô cứng lại, không muốn nói tiếp liền quay lại bàn tiếp tục cắt trái cây.
-Em đang làm gì?
Anh ở phía sau cô hỏi.
-Cắt trái cây.
Cô không mặn không nhạt nói.
-Có thích những gì tôi chuẩn bị cho em không?
Cô nghe thế nhẹ bỏ dao xuống quay người lại đối diện trực tiếp với anh.
-Thích, nhưng lần sau đừng mua nữa.
-Em đang tiết kiệm tiền cho tôi sao?
-Sợ một ngày anh tán gia bại sản rồi sẽ không sống nổi.
Cô nói thầm.
-Lỡ như anh mua cho tôi nhiều quá, các cô tình nhân khác sẽ ganh tị đó.
Cô khẽ đưa tay chỉnh lại cổ áo sơ mi cho anh nói.
Long Đại chợt nắm bàn tay cô lại trước khi cô kịp thu về.
-Mới ra mặt giúp em một chút mà em đã quay lại bộ dạng kiêu ngạo thường ngày rồi.
Không định cảm ơn tôi một tiếng sao?
-Cảm ơn anh.
Cô chẳng