-Long Đại,anh nghe tôi nói,Kim Đài hắn...
Chưa nói dứt câu,mọi thứ đột nhiên náo loạn,âm thanh hỗn độn,đỗ vỡ ập tới vang vọng bên tai của cô và anh.
Cô ngơ ngác nhìn xung quanh,các vị khách đang chạy tán loạn,những ông trùm thấy nguy cũng được đàn em hộ tống ra về.Khung cảnh tiệc tùng đang vui vẻ dột nhiên dừng hẳn,mọi người đều vội vàng lên những chiếc thuyền nhỏ để về bờ.Không biết là đang chạy trốn điều gì.
-Chúng ta đi thôi Long Đại.
Mã Phi thấy có nguy liền chạy lại hộ tống Long Đại rời đi.Long Đại nhanh chóng ôm cô sát về phía mình.Ra đến sảnh tàu, cô và Long Đại liền gặp Trương Bình ở đấy.
-Có chuyện gì.
Long Đại nhìn Trương Bình,cả hai người đàn ông ánh mắt thâm sâu.Vẻ mặt vui vẻ của Trương Bình lúc đầu đã biến mất, thay vào đó là sự nghiêm trọng.
- Có người dở trò.
-Cẩn thận!
Đột nhiên Trương Bình la lên,Long Đại liền một tay ôm cô né sang một bên.Một con dao bén nhọn vừa nhân lúc mọi người hoảng loạn,Long Đại không chú ý liền muốn ám sát anh.Con dao đó nhắm tới Long Đại nhưng anh đã né kịp thế nên nó đã bay xuống sống.
Nhóm đàn em của Trương Bình bố trí xung quanh tàu đang miệt mài đánh trả một nhóm người nào đó.Bên đó đông gấp đôi người của bên Trương Bình,hơn chục người cứ liên tục đánh nhau.
Cô đưa mắt nhìn xung quanh,chiếc du thuyền đang chênh vênh trên sông, xung quanh đã bị một nhóm người nào đó bao quanh.Các ông trùm khác đã được đưa đi vào bờ từ lúc nào,rõ ràng là nhắm tới Long Đại nên lúc anh và cô định rời đi họ đã cho người bao vây.Những vị khách khác không mấy quan trọng không kịp chạy thoát nên chỉ có thể ở lại trên thuyền.Họ sợ hãi,ai nấy quỳ xuống đất co rúm ôm đầu.
Trên sảnh du thuyền,Long Đại vẫn ôm chặt cô bên mình.Mã Phi liên tục ra đòn với những tên muốn đến gần Long Đại,Trương Bình đã không giữ nổi bình tĩnh.
-Tụi bây là ai? Dám cả gan phá hỏng bữa tiệc của ông đây,xem ra chán sống rồi.
Trương Bình quát lớn,tay móc từ trong áo vest ra một khẩu súng,tay lên đạn.
-Dừng lại nào.
Trong đám đông Kim Đài thong dong đi tới,nhóm người của ông ta đã kìm chặt người của Trương Bình.Khung cảnh đánh đấm bất ngờ dừng lại.
-Kim Đài ông muốn giở trò gì ít ra cũng phải nể mặt ba tôi.Ông ấy mời ông tới đây nếu biết ông đem người phá hỏng bữa tiệc con trai ông ấy,ông tính giải quyết thế nào?
Trương Bình nhếch môi,bộ dạng tức giận trông khác hẳn người đã tươi cười chào cô lúc đầu.
-Đương nhiên nể mặt ba mày nên mới muốn tha mạng cho mày,lúc nãy đã cho mày cơ hội đi thế nhưng vẫn một mực ở lại là sao?
-Kim Đài ông không muốn sống trong cái giới này nữa?
Lúc này Long Đại mới lạnh nhạt lên tiếng.
-Vì có mày nên tao mới không thể sống ,đường làm ăn của tao bị chặn đứng cảnh sát thì lăm le thăm dò ,đám người ngoài kia thì xem thường.Mày nói tao nên sống thế nào?
Kim Đài trợn mắt lên hung dữ nhìn Long Đại.Ông ta cất công chuẩn bị mọi thứ để ngày hôm nay giết được Long Đại.
Lấy lại cái uy của mình bị Long Đại cướp mất trong thế giới ngầm.
-Lần này ông kì công sắp xếp là để lấy mạng tôi?
Long Đại vẫn rất bình tĩnh,cất giọng nhẹ bẫng hỏi.
-Đúng vậy đó,thế nhưng lần này sẽ không để mày chết một mình mà tao sẽ rủ lòng tốt đưa người phụ nữ xinh đẹp của mày đi cùng.
Ông ta cười đầy thâm độc,bộ dạng đắc thắng đảo mắt qua cô.
-Sao,cô em thấy hối hận chưa?Lúc nãy đã cho em một cơ hội mà em lại không nắm bắt.Bây giờ cho em một cơ hội nữa,muốn sống thì đi qua đây với tôi,nhất định sẽ không bạc đãi em.
Dường như còn luyến tiếc người đẹp,hắn vẫn hứng thú với cô.
Long Đại đưa mắt sang nhìn cô,ánh mắt anh như chờ đợi điều gì đó.
Giây phút đó nếu cô bước qua phía Kim Đài có thể cô sẽ có cơ hội sống,tình thế nguy cấp cô không chắc Long Đại sẽ giữ được mạng.Đảo mắt nhìn đám người của Kim Đài đã áp đảo tất cả, rồi lại nhìn sang anh mắt cùng nụ cười kinh tởm mỗi lúc nhìn cô song lại nhìn qua ánh mắt sâu thẳm của Long Đại.
Cô rất nhanh liền đưa ra lựa chọn.
Cô nép sát vào người Long Đại,cánh tay nắm chặt tay anh hơn nữa.Ánh mắt nhìn anh tràn đầy sự tin tưởng.
Cảm nhận được bàn tay cô càng thêm siết chặt,mắt anh thoáng qua cảm xúc phức tạp.
Anh nhìn cô hồi lâu rồi lại nhìn sang Kim Đài.
Hắn ta thấy được sự lựa chọn của cô,liền nhếch môi.
-Được rồi,tốt thôi,đến giờ phút này mà còn tay trong tay.Tao lại nổi hứng chẳng muốn ban sự từ bi cho mày nữa rồi.
Người đâu,bắt con nhỏ đó qua cho tao,tao sẽ cho mày chịu cảm giác nhục nhã khi mày chết dưới tay tao còn người phụ nữ của mày biến thành món đồ của tao mặc tao chà đạp ha ha.
Kim Đài cưòi lớn hô to với đám