“Tiền Duy!” Lục Tuân nhìn đống phân màu nâu vàng dính trên giày mình, rốt cục cũng không cao lãnh nổi nữa, giọng anh cố gắng kiềm chế cơn tức giận.
“Vừa nãy tôi có nhắc anh rồi mà?” Tiền Duy rất vô tội: “Tôi nói phía trước có phân chó mà.
”“Thôi đi, cô có thể đừng quấn lấy tôi nữa được không?” Cuối cùng Lục Tuân cũng không nhịn được nữa.
“Tôi đâu có quấn lấy anh đâu, tôi cũng đang tới thư viện mà.
”Chỉ tiếc là từ nơi này đến thư viện chỉ có một con đường, nếu không Tiền Duy không chút nghi ngờ tin chắc rằng, Lục Tuân thà rằng đi đường vòng xa xôi cũng không muốn đi cùng đường với cô.
“Tôi thật sự không phải bám đuôi anh, tôi chỉ muốn kết bạn với anh thôi.
” Tiền Duy bày ra biểu lộ thành khẩn.
“Cô thiếu bạn thế cơ à? Muốn tìm đại một người ở trên đường? Ngay cả người cùng tới thư viện cũng không tha?”Tiền Duy ưỡn ngực nghiêm mặt: “Tôi chỉ muốn kết bạn với anh thôi, tôi đã nói rồi, anh là tấm gương học tập của tôi, làm bạn cùng anh, tôi cảm thấy bản thân nhất định có thể tiến bộ hơn nữa.
”“Thật sao?” Giọng nói của Lục Tuân lạnh buốt: “Nếu cô đã muốn làm bạn với tôi như thế, vừa rồi trong môn học tự chọn quản lý tài sản ở trên lớp, tại sao lúc chia đồ ăn vặt cho mọi người thì không có phần tôi thế? Xung quanh có nhiều người như vậy, chỉ có mình tôi là không có được phát?”“Chuyện này…” Trên trán Tiền Duy lấm tấm mồ hôi hột, nhưng trong cái khó lại ló cái khôn: “Vì những người khác đối với tôi chỉ là bạn học bình thường, đều đối xử như nhau chia cho họ những đồ ăn giống nhau, nhưng anh lại là thần tượng của tôi, với tôi mà nói dĩ nhiên phải khác rồi, đồ tặng anh đương nhiên phải xịn hơn người khác, sao có thể so với mấy bạn học bình thường ấy được? Hôm nay tôi chia cho mọi người toàn đồ ăn vặt hàng nội địa bình thường, đồ ăn vặt nội địa sao có thể xứng với anh được? Đương nhiên là phải hàng nhập khẩu mới được nha!”Lục Tuân nhe răng cười một cái: “Cám ơn.
”Tiền Duy thầm đắc ý trong lòng, xem ra con hàng Lục Tuân này cũng chẳng khác gì mọi người, cũng thích nghe những lời nịnh nọt, bạn xem, vừa khen chỉ có hàng nhập khẩu mới xứng với anh ta thì mặt anh ta đã vui vẻ như vậy rồi.
“Vậy ngày mai lúc mang đồ ăn sáng cho tôi thì cô cũng mang luôn đồ ăn vặt nhập khẩu tới cho tôi đi.
” Biểu lộ của Lục Tuân vẫn giữ nụ cười trên môi: “Yên tâm đi, cô coi tôi là thần tượng nên quà của cô tôi nhất định sẽ nhận.
”Tiền Duy: ? ? ?Chẳng lẽ anh ta không biết mấy câu khen xã giao này cũng như lời mời “Lần sau mời cậu một bữa” sao, nó cũng chỉ là những lời nói vô thưởng vô phạt thôi mà?Nhưng