Chờ Lý Sùng Văn đi, Lưu Thi Vận mới hồi hồn lại sau cơn trợn mắt há mồm nãy giờ, cô nhìn Tiền Duy với ánh mắt đầy ẩn ý, rồi giơ ngón cái khen thưởng cô.
“Cao tay, cậu quả thực cao tay.
” Lưu Thi Vận vỗ đét một cái lên đùi cô, giọng vô cùng ảo não: “Sao tớ lại không nghĩ ra chứ! Nếu tớ có một nửa trí thông minh như cậu, thì giờ sao tớ còn FA được?”Tiền Duy: ?“Chuyện tớ sai nhất đó chính là một lần chỉ có một mục tiêu, trứng gà lại đặt hết vào một giỏ, còn nhớ cậu hotboy khoa kiến trúc và nam thần khoa công nghệ thông tin không, đáng ra tớ phải theo đuổi hai người đó cùng lúc mới đúng! Chỉ cần dùng một cách mà lại có nhiều sự lựa chọn, vừa đỡ tốn thời gian công sức mà hiệu quả lại cao, cũng như cậu vậy, bữa sáng mua một lần cho cả hai người; dứa cũng tặng cho hai người; ngay cả lời lấy lòng người ta hay ngăn không cho người ta từ chối, cũng chỉ cần xài một câu! Cậu xem vừa rồi cậu nói quả dứa đại diện cho sự hoàn mỹ, câu này có thể dùng với bất cứ người nào mà cậu muốn theo đuổi.
” Lưu Thi Vận vỗ vỗ vai cô: “Tiền Duy, cậu quả thực là nhân tài! Cậu cũng rất dũng cảm, lại dám theo đuổi Lục Tuân và Lý Sùng Văn cùng một lúc, hai người họ đều học cùng khoa luật với chúng ta, cậu không sợ phiền phức sau khi lộ chuyện sao?”“Tớ muốn theo đuổi hai người họ lúc nào?” Tiền Duy ho khan một cái: “Tớ chỉ muốn có quan hệ tốt với hai người đó thôi, cậu chưa nghe câu này à? ‘Kim Lân há chỉ là vật trong ao, vừa gặp phong vân vội hóa rồng’?’ Cậu nhìn Lục Tuân và Lý Sùng Văn đi, nhìn là biết sau này hai người họ sẽ là những tinh anh trong giới luật pháp nước nhà, tương lai nếu tớ muốn làm luật sư, thì phải có quan hệ tốt với những lão đại trong ngành! Tớ đang đầu tư cho tương lai! Lấy nhỏ thắng lớn! Con người ấy à, phải quen biết lúc người ta đang trắng tay thì tình cảm mới đậm sâu, đợi đến lúc người ta lên như diều gặp gió, không chừng liếc người ta một cái cũng phạm tội