“Không cần lo lắng cho tôi đâu! Tôi chơi được mà!”“Tôi không lo cho cô.
” Lục Tuân dừng một chút: “Tôi lo cho tôi đây đấy.
”Anh ngồi tàu lượn không sao cả nhưng vẫn lo lắng cho bản thân mình, xem ra Lục Tuân rốt cục cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng vì mình không đấu lại được Tiền Xuyên vì anh nhanh chân đến trước rồi.
Tiền Duy vỗ vỗ ngực, động viên anh: “Lục Tuân, anh yên tâm, có tôi ở đây, tuyệt đối sẽ không để Tiền Xuyên được như ý muốn! Tôi nhất định sẽ phá đám Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm đ ến cùng!”“Cái tôi lo là cô vừa ăn no xong đã đi tàu lượn, rồi xuống thì lại nôn hết lên người tôi.
”Tuyệt đối không thể cáu với sếp lớn tương lai, tuyệt đối không thể đánh vị lãnh đạo trực tiếp tương lai của mình… Tiền Duy thầm mặc niệm trong lòng mười lần, rốt cục mới sắp xếp xong tâm tình của mình mà tiếp tục mỉm cười với Lục Tuân.
“Anh cũng nên lo lắng cho bản thân mình.
” Có lẽ lúc này cô nên tạo áp lực cho Lục Tuân: “Anh lại cứ thong dong nhàn nhã không chịu làm gì, ngộ nhỡ Mạc Tử Tâm và Tiền Xuyên thật sự có bước phát triển lớn rồi hai người đó hẹn hò, lúc ấy mà anh theo đuổi Mạc Tử Tâm thì danh bất chính ngôn bất thuận, chính là kẻ chen chân thứ ba đáng ghét, sẽ bị người đời thóa mạ, anh còn muốn giữ hình tượng nữa hay không?”Mặt Lục Tuân đầy vẻ khinh bỉ: “Trong tình yêu, vốn chẳng thể nhắc tới đạo đức được, trong tình yêu nhường nhịn và tới trước hay tới sau cũng chẳng có ý nghĩa cả, những người thường lo được lo mất chứng tỏ họ vốn yêu đối phương không đủ.
Người mà Lục Tuân tôi thích, dù có phải làm kẻ chen chân thì tôi cũng không bỏ cuộc, hình tượng là gì, có ăn được không? So với người tôi thích thì nó chẳng là gì cả?”Tiền Duy rất muốn ghi âm những lời nói này rồi cho Lục Tuân của mười năm sau nghe lại, Lục Tuân ơi Lục Tuân, nếu cậu đã có ý thức giác ngộ, vì sao ngày xưa Tiền Xuyên theo đuổi được Mạc Tử Tâm thì cậu lại một mình độc thân nhiều năm như thế! Cậu có bản lĩnh sao không làm tiểu tam đi cướp người mình yêu về! Nói mạnh miệng thì ai mà chẳng nói được!“Huống chi người mà tôi thích, tôi sẽ không cho cô ấy cơ hội quen với bất kỳ ai.
” Lục Tuân thản nhiên bổ sung thêm: “Lục Tuân tôi đây cũng chẳng đến mức phải lưu lạc tới bước đường làm tiểu tam.
”Được được được, Tiền Duy rất muốn nói cho anh biết, mười năm sau anh còn chẳng có cơ hội được làm tiểu tam nữa là!Cũng may mặc dù mạnh miệng nhưng Lục Tuân cuối cùng vẫn theo sau Tiền Duy tới khu tàu lượn siêu tốc để xếp hàng.
Tàu lượn trên không cũng là một trong những trò chơi hot trong công viên, người tới xếp hàng không ít, cô kiễng chân lên nhìn xung quanh, nhưng đến lượt Tiền Duy lên tàu, cô cũng chẳng thấy bóng dáng Mạc Tử Tâm hay Tiền Xuyên trong đội ngũ xếp hàng.
“Vé vào công viên cũng không hề rẻ, đến cũng đến rồi, còn xếp hàng chờ ở đây lâu như thế,