Không Thèm Yêu Sếp

Chương 16


trước sau

Không thèm cover

Không Thèm Yêu Sếp

Diệp Phỉ Nhiên

[Nguyên Phương]

Chương 16

Cậu muốn ngồi cạnh tôi cứ việc nói thẳng, đừng kiếm cớ

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đến sáng thứ bảy tuần đó, Tiền Duy đi theo Lưu Thi Vận tập hợp trước cổng trường.

Bình thường chẳng thấy Tiền Xuyên tích cực như thế bao giờ, nhưng hoạt động lần này quả thực là nhiệt tình hết mình, khi Tiền Duy và Lưu Thi Vận đến điểm tập hợp thì anh đã ra dáng đứng sẵn sàng một bên, trên tay còn cầm theo cốc trà sữa nóng và một hộp bánh egg tart. Anh quay đầu nhìn ra cổng trường mong ngóng bóng dáng Mạc Tử Tâm, nên không chú ý đến Tiền Duy đi ngang, cho đến khi cô lại gần cướp lấy đồ trên tay anh.

“Đúng là em trai của chị, ngoan lắm, sáng sớm ra đã chuẩn bị cho chị gái bao nhiêu là đồ ăn, vậy chị đành phải nhận thôi.”

“Tiền Duy? ! Trả đồ cho tôi! Đây không phải mua cho bà đâu!” Tiền Xuyên hậm hực, nhanh chóng vươn tay cướp lại bánh và trà sữa trong tay Tiền Duy.

Tất nhiên cô biết những món này là Tiền Xuyên chuẩn bị riêng để lấy lòng Mạc Tử Tâm, nên cô càng không thể để Tiền Xuyên cướp lại được, vì thế chẳng thèm để ý đến hình tượng của mình, nhanh tay nhét thẳng bốn chiếc bánh egg tart vào miệng, còn mau chóng hút một hơi trà sữa.

Khi Lục Tuân đến nơi thì đúng lúc nhìn thấy Tiền Duy đang ăn ngấu nghiến. Anh có vẻ khá giật mình với bộ dạng lúc này của cô, ngẩn người một lát rồi mới hồi hồn lại. Cũng đúng lúc đó, Tiền Duy đã hết nghẹn, cuối cùng cũng chén sạch bốn chiếc bánh egg tart. Tiền Xuyên cũng chẳng thèm đoái hoài tới chuyện thắng thua cùng Tiền Duy vì Mạc Tử Tâm đã đến rồi.

“Lên xe lên xe.”

Thời gian đã đến, các sinh viên lần lượt nối đuôi nhau lên xe bus. Lúc đầu Tiền Duy cũng định lên xe, nhưng vừa rồi vì tấn công kẻ địch mà mất một ngàn tám trăm máu, ăn quá nhanh nên trọng bụng hơi khó chịu, chỉ có thể đứng một lúc cho tiêu thực, nhưng dù có như thế Tiền Duy cũng chẳng hề quên nhiệm vụ của mình, đó là phá đám Tiền Xuyên, phải bảo đảm Lục Tuân và Mạc Tử Tâm lên xe được ngồi bên nhau, đừng bị Tiền Xuyên chặn ngang giữa đường.

Đáng tiếc trời không chiều lòng người, cuối cùng khi Lục Tuân đi ngang qua chỗ Tiền Duy, anh lại dừng chân ngồi xuống, Tiền Duy nhìn xuống, hóa ra anh đang thong dong thắt lại dây giày. Mặc dù Mạc Tử Tâm có ý bước chậm lại để cùng lên xe với anh, nhưng mà dù sao cô cũng là nữ sinh, cũng không thể biểu hiện rõ ràng quá được, Lục Tuân dừng lại như thế , Mạc Tử Tâm cũng không thể dừng lại theo anh, chỉ đành mang theo sự không cam lòng mà lên xe. Khi cô vừa bước lên xe, Tiền Xuyên tất nhiên cũng nhanh chóng theo cô đi lên. Có thể nhìn ra, với tính cách không để cá tuột khỏi lưới của Tiền Xuyên, chỗ ngồi bên cạnh Mạc Tử Tâm dĩ nhiên sẽ nằm trong tay anh.

Tiền Duy đưa mắt nhìn Lục Tuân vẫn đang nhàn nhã thắt dây giày, trong lòng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rõ ràng vừa rồi dây giày của anh cũng đâu có lỏng lắm đâu, sao lại chọn đúng lúc này để ngồi thắt dây giày cơ chứ?

Tiền Duy nghĩ đến đoạn đường hành trình sắp tới, Tiền Xuyên có thể tiếp xúc gần gũi cùng Mạc Tử Tâm, trong lòng chỉ cảm thấy tinh thần xuống dốc một nửa, đợi khi cô lên xe thì càng tuyệt vọng phát hiện bên cạnh Mạc Tử Tâm quả nhiên là Tiền Xuyên đang cười toe toét, mà Lục Tuân thì ngồi ngay phía sau hai người họ, vị trí bên cạnh anh vẫn đang trống.

“Tiền Duy! Bên này!” Lưu Thi Vận vẫy vẫy tay với Tiền Duy, nhiệt tình gọi cô tới, vỗ vỗ chỗ ngồi cạnh mình, “Bên này còn chỗ nè!”

Tiền Duy đứng lại, giờ phút này Tiền Xuyên đang hớn hở nói cười vui vẻ, còn Lục Tuân thì đút tai nghe nghe nhạc, dáng vẻ lạnh lùng nhìn ra ngoài cửa sổ, hoàn toàn không có ý muốn gia nhập câu chuyện của Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm.

Tiếp tục thế này sao được? Lục Tuân không chủ động tấn công, chẳng phải là chắp tay nhường Mạc Tử Tâm cho người khác sao? Nếu cô không ngồi đó, tên nhóc Tiền Xuyên sẽ chẳng nể nang gì! Khi đó Lục Tuân sao có thể là đối thủ của anh được?

Tiền Duy đấu tranh nội tâm một lúc, cuối cùng vẫn xua tay từ chối ý tốt của Lưu Thi Vận, giọng lắp bắp: “Thôi, tao không ngồi đấy đâu , tao ngồi luôn đây, gần Tiền Xuyên một chút.” Nói xong, cô mặt dày ngồi xuống bên cạnh Lục Tuân.

Vì Tiền Duy vừa ngồi xuống gây ra tiếng động, Lục Tuân mới bớt chút thời gian quý báu của mình quay người sang nhìn cô một cái, nhưng dáng vẻ anh vẫn cứ xa cách như thế, chẳng thể hiện chút nhiệt tình nào, chỉ liếc cô một cái rồi lại quay đi nhìn ra ngoài kia.

Nhưng ngoài Lục Tuân ra, ánh mắt của những người còn lại sốt ruột hơn nhiều. Bao năm qua những buổi hoạt động do hội sinh viên tổ chức chưa từng có nhiều người tham dự đến vậy, mà trong xe hôm nay ngoại trừ các cặp đôi yêu nhau thì tám mươi phần trăm còn lại đều là nữ sinh, những nữ sinh này vì ai mà tham gia, chẳng cần ai nói mọi người cũng đều hiểu.

Tiền Duy ngồi bên cạnh Lục Tuân, hứng chịu phần lớn những cái nhìn soi mói của các nữ sinh trên xe, quả thực như ngồi trên bàn chông vậy.

Trong lúc căng thẳng, Tiền Duy lại hút mạnh một ngụm trà sữa, cuối cùng là không cẩn thận hút trân châu quá mạnh, suýt nữa thì bị nghẹn, để làm dịu bầu không khí xấu hổ, Tiền Duy chỉ có thể cười giả lả: “Trà ngọt quá! Thật ra tôi thích nhất là trà 30% đường, hơn nữa còn là loại ô long, ha ha ha ha…”

Trả lời cô là chiếc gáy đầy ghét bỏ của Lục Tuân…

***

Ô tô bắt đầu khởi động máy, trong tiếng động cơ ồn ào, Tiền Duy nhìn thoáng qua Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm, rồi vươn tay chọc nhẹ vào người Lục Tuân.

Lần này rốt cục anh cũng quay sang nhìn cô, mặc dù vẻ mặt vẫn khó ở như thế.

Tiền Duy nhìn xung quanh, rồi nghiêng người lại gần Lục Tuân thấp giọng nói: “Lục Tuân à, bây giờ không phải là lúc cậu giận dỗi trẻ con nữa, tiếng kèn khởi nghĩa đã vang lên ! Đã đến thời khắc sống còn của Dân tộc Trung Hoa chúng ta! Tiền Xuyên ấy à, chuyện mà nó đã định thì sẽ chẳng khoan nhượng, nếu nó muốn theo đuổi Mạc Tử Tâm, thì nhất định sẽ không bỏ cuộc, mà với đạo đức tồi đó của nó, nếu như Mạc Tử Tâm hẹn hò cùng cậu, nó cũng sẽ làm nam tiểu tam ! Cho nên cậu nhất định phải cố lên, trước tiên phải hăng hái theo đuổi Mạc Tử Tâm, đương nhiên sau khi hẹn hò cũng không thể mất tập trung được, tránh để người ta cạy góc tường nhà mình. Cậu yên tâm, dĩ nhiên tôi cùng phe với cậu, tôi hiểu khá rõ nhược điểm của Tiền Xuyên, chỉ cần có tôi ngồi đây trấn giữ, cậu chỉ cần phối hợp, chúng ta nhất định có thể đánh bại Tiền Xuyên! Đánh bại thế lực tà ác!”

Tiền Duy nói một hơi không ngừng, nói xong miệng có chút đắng lưỡi khô: “Về phần phương pháp cụ thể chính là tùy cơ ứng biến, tôi sẽ nghĩ mọi cách để giúp cậu phá hết cơ hội Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm đơn độc bên nhau! Sau này nếu không tiện thảo luận trực tiếp, tôi sẽ gửi tin nhắn cho cậu, cậu nhất định phải để ý điện thoại nhiều hơn nhé!”

“Còn nữa, hôm nay mấy người bạn thân của Mạc Tử Tâm cũng tham gia, cậu phải tranh thủ tạo mối quan hệ với người ta, những người đó mới chính là người cung cấp những tin tình báo chất lượng nhất về Mạc Tử Tâm, tôi đoán tên nhãi Tiền Xuyên kia cũng bắt đầu nịnh bợ những người bạn thân thiết của cô ấy rồi. Cậu phải coi chừng đấy, cậu cũng hiểu mà, trong thời khắc quan trọng hay vị trí mấu chốt luôn phải có người của chúng ta ở đó!”

Tiền Duy nhỏ giọng thì thầm kế hoạch cô tự vẽ ra nãy giờ, tâm trạng lúc này vô cùng phấn khởi. Cô nhìn Lục Tuân, trong lòng tràn ngập sứ mệnh thần tình yêu, giờ đây cô đang phấn khích cực kỳ! Bởi vì hôm nay Lục Tuân rốt cục cũng lắng nghe những lời cô nói rồi! Trong lúc cô nói anh chẳng hề phản bác hay cắt ngang lời cô! Thậm chí anh còn ngoan ngoãn tới mức không nói gì, cứ chăm chú lắng nghe lời Tiền Duy, đây quả thực là yên tĩnh đến khó tin mà.

“Đấy, cậu xem đi, rốt cục lần này cũng chịu từ bỏ lòng kiêu ngạo để lắng nghe tôi nói rồi.” Tiền Duy cảm khái , “Đây quả nhiên chính là sức mạnh của tình yêu mà…”

Cuối cùng cô còn chưa nói hết câu, đã thấy Lục Tuân ngồi bên cạnh yên tĩnh nãy giờ động đậy người. Tiền Duy ngồi nghiêm chỉnh, chuẩn bị chờ đợi những ý kiến của anh sau khi nghe kế hoạch của cô.

Trong khi cô đang sốt ruột nhìn anh chăm chú, thì Lục Tuân lại thong dong tháo tai nghe ra, giờ thì Tiền Duy mới nghe được tiếng nhạc rock mạnh mẽ của Heavy Metal phát ra từ tai nghe, Lục Tuân nhìn cô mỉm cười: “Cậu vừa nói gì thế?” Anh lắc lắc đầu, vẻ mặt chẳng chút thành ý, “Vừa rồi tôi mở nhạc hơi lớn.”

“…”

Lục Tuân! Mong cậu còn trẻ mà tai điếc luôn cũng được!

“Cậu có biết tôi vượt bao nguy hiểm mà ngồi bên cạnh cậu không?” Tiền Duy cuối cùng vẫn nhịn lại cơn giận trong lòng, mang hết chân tình và đạo lý ra thuyết phục anh, “Trên xe hôm nay, không mười người thì ít cũng phải tám nữ sinh đến đây vì cậu, mọi người vốn ngầm hiểu lẫn nhau duy trì trạng thái cân bằng này, mặc dù

ai ai cũng nhìn chằm chằm vào cậu, nhưng chỗ ngồi bên cạnh cậu luôn trống, không ai dám chủ động tới đây nồi. Tôi lựa chọn vị trí này đã phá hủy sự căn bằng ngầm hiểu giữa mọi người, quả thực như kẻ coi trời bằng vung, tôi làm vậy là vì ai? Cậu có thể thông cảm cho tôi sao?”

“Cậu muốn ngồi cạnh tôi cứ việc nói thẳng, đừng kiếm cớ.”

“…” Lục Tuân, cậu có thể cùng một tần số với tôi không! Tôi đâu muốn ngồi bên cạnh cậu !

“Điều hoà xe này hỏng rồi à? Sao nóng thế nhỉ.” Lục Tuân lại chẳng chút quan tâm mấy lời tố khổ của Tiền Duy, anh mất kiên nhẫn tháo một cúc áo sơ mi gần cổ, để lộ vùng xương quai xanh trắng nõn đầy gợi cảm.

Mặc dù Tiền Duy không muốn thừa nhận, nhưng dáng người của Lục Tuân khá chuẩn , mặc dù anh chỉ cởi một cúc áo gần cổ, vốn chẳng muốn thể hiện vẻ đẹp của bản thân, nhưng người ta hay nhắc tới vẻ đẹp “nửa kín nửa hở”, có đôi khi ‘Ôm tỳ bà che nửa mặt’ [1] lại có sức hấp dẫn quyến rũ đối phương bất ngờ, ví dụ như Lục Tuân lúc này. Trong mắt Tiền Duy giờ đây là cần cổ trắng nõn với đường cong tuyệt mỹ, chắc hẳn đang khát nên anh lôi chai nước khoáng ra, uống từng ngụm, vì hành động này mà yết hầu cứ trượt lên trượt xuống liên tục, đúng lúc xe đi qua một đoạn đường gồ ghể, đột nhiên cả xe nảy lên một cái, Lục Tuân bỗng trượt tay, nước trong bình nghiêng ra, có một dòng nước trong suốt, vô ý từ trào khỏi bờ môi cong hoàn mỹ, chảy dọc từ cằm uốn lượn từ từ chạy thẳng xuống bên dưới cổ áo. Nam sinh tuấn tú khôi ngô có rất nhiều, nhưng không có mấy người có thể vừa tuấn tú cấm dục lại tràn ngập hormone nam tính như Lục Tuân.

[1] Nguyên văn là ‘Tay ôm tỳ bà che khuất nửa gương mặt’ – một câu thơ trong bài Tỳ bà hành của Bạch Cư Dị

Tiền Duy mất tự nhiên ho khan một cái, cô dời mắt sang hướng khác, đột nhiên cảm thấy Lục Tuân nói cũng chẳng sai, trong xe quả thực khiến người ta nóng bức khó chịu.

***

Tuy quãng đường từ đại học A đến công viên giải trí cũng khá dài, nhưng trên xe ai ai cũng rất hào hứng, mọi người trò chuyện ồn ào, thảo luận về kế hoạch khi tới công viên. Nói là công viên giải trí nhưng thực ra cũng chỉ là một khu vui chơi cỡ lớn mô phỏng theo công viên Disneyland, là một điểm du lịch mới được đầu tư trong năm nay của thành phố A .

“Nghe nói trong đó có rạp chiếu phim 4D , xem cũng hay, khu ấy có khá nhiều người xếp hàng, chúng ta vào đó thì tới đấy xếp hàng đi, vào sớm còn chiếm được chỗ đẹp.” Tiền Duy dựng thẳng lỗ tai, dán mặt vào lưng của hàng ghế trước, cố gắng nghe xem Tiền Xuyên đang nói gì lẫn trong tiếng trò chuyện của mọi người trên xe.

“Phim 4D ? Là phim gì vậy?” Mạc Tử Tâm quả nhiên rất tò mò.

Năm 2009 trào lưu phim 4D vẫn chưa phổ biến rộng rãi trên cả nước, là thú vui hiếm thấy, Tiền Xuyên tất nhiên đã chuẩn bị bài trước ở nhà, giải thích theo kiểu nhà bác học: “Loại phim đó thực ra là phim động, có nước, có gió có cả mùi thậm chí những cảnh xuất hiện trong phim sẽ được mô phỏng lại trong chính rạp chiếu phim, ví dụ như trong phim có cảnh nhân vật chính đang cưỡi ngựa, vậy ghế của chúng ta sẽ lắc lư để mô phỏng như mình đang được ngồi trên lưng ngựa; nếu trong phim có cảnh mưa rơi tí tách, trong rạp chiếu phim cũng sẽ phun hơi nước lên người, để chúng ta có thể cảm nhận được tình tiết trong phim một cách chân thực nhất .”

“Nghe cũng thích phết nhỉ.”

Hai người tôi một câu anh một câu trò chuyện qua lại, Tiền Duy nghe câu được câu chăng, nhưng ít nhất cũng nắm được trọng điểm.

Sau khi xuống xe, Tiền Xuyên sẽ dẫn Mạc Tử Tâm tới khu xem phim 4D xếp hàng!

Như vậy sao được? Tiền Duy nghĩ thầm, tuyệt đối không thể để cho Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm ngồi xem phim chung được, trong rạp chiếu phim tối đen không cẩn thận sẽ chạm tay nhhau, hoặc để tránh quấy rầy mọi người xung quanh chỉ có thể xích lại gần nhau nhỏ giọng nói thầm, hoặc là chia sẻ cảm xúc của lần đầu tiên xem phim 4D, những điều này sẽ rất dễ dàng khiến cả hai nảy sinh tình cảm!

“Lục Tuân, đợi lát nữa xuống xe, chúng ta cùng đi xem phim 4D đi!”

Lục Tuân nhìn Tiền Duy một cái, có vẻ như đang muốn mở miệng, nhưng cũng đúng lúc này, giọng Mạc Tử Tâm vang lên: “Lục Tuân, Tiền Xuyên mới nói phim 4D khá thú vụ, cậu cũng đi chung nhé.”

Chắc hẳn lời mời của Mạc Tử Tâm có trọng lượng hơn hẳn, Lục Tuân ngập ngừng một chút, mới từ từ nói: “Được.”

Khối đá trong lòng Tiền Duy cuối cùng cũng rơi xuống. Chỉ cần Lục Tuân đồng ý, thêm nữa là sự hỗ trợ của cô, Tiền Xuyên nhất định sẽ không có cửa đâu!

Bất tri bất giác đã gần tới công viên, Tiền Duy đã sẵn sàng nghênh đón quân địch, chuẩn bị lát nữa xuống xe sẽ kéo Lục Tuân theo sát Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm. Cô đã tính hết rồi, cô sẽ ngăn Tiền Xuyên, sau đó để Mạc Tử Tâm và anh có thể thuận lợi ngồi bên cạnh nhau, tóm lại nói gì cũng không thể để Tiền Xuyên và Mạc Tử Tâm ngồi bên nhau, cô sẽ là bóng đèn chen giữa hai người bọn họ.

Đáng tiếc không biết có phải Tiền Duy quá hồi hộp hay không, mà càng tới gần đích, dạ dày của cô lại bắt đầu có dấu hiệu khó chịu cuộn trào từng cơn. Lúc vừa mới lên xe vì không muốn Tiền Xuyên xum xoe quanh Mạc Tử Tâm, cô đã liều chết ăn bốn chiếc bánh trừng cùng một cốc sữa trà, cả đoạn đường trên xe bụng ấm ức không tiêu, đến lúc này xe đã đi qua đoạn đường xóc nảy liên tục, cộng thêm tắc đường, xe di chuyển từng tí một, lúc thì đi lề mề lúc lại phanh gấp khiến Tiền Duy càng chóng mặt hơn.

Nhịn lại nhịn lại, thắng lợi đang ở ngay trước mắt! Tiền Duy không ngừng cổ vũ bản thân, nhưng chắc hẳn mọi chuyện chẳng thể thoát nổi định luật Murphy [2], nếu như bạn lo lắng chuyện gì đó xảy ra, thì nó sẽ thực sự xảy ra.

[2] Định luật Murphy : nếu một việc đã có diễn biến xấu thì nó sẽ diễn biến đúng như thế. (đã đen là đen triệt để) – Engsub : Anything that can go wrong will go wrong

Ngồi trong xe nhìn ra ngoài cửa sổ đã có thể nhìn thấy biển quảng cáo công viên giải trí khá to, cô còn chưa kịp vui mừng, cuối cùng xe lại thắng gấp một cái, Tiền Duy vui quá hóa buồn không nhịn được cơn cuộn trào trong dạ dày mà phun ra hết sạch.

Chỉ là trong lúc cô đang nôn chợt có giọng nói hậm hực của Lục Tuân vang lên: “Tiền Duy!” Trong giọng nói còn có chút run rẩy, cứ như vừa gặp phải chuyện không thể tin nổi, thậm chí khiến anh mất luôn vẻ bình tĩnh vốn có của mình.

*****

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện