Không Thèm Yêu Sếp

Chương 55


trước sau

Không thèm cover

Không Thèm Yêu Sếp

Diệp Phỉ Nhiên

[Nguyên Phương]

Chương 55

Thấy em là muốn hôn em

Cho đến khi hai người sắp không thở nổi, Lục Tuân mới chịu buông Tiền Duy ra: “Đúng yêu cầu của em là phải kín đáo nhé.”

Tiền Duy quả thực khóc không ra nước mắt, thế này mà là kín đáo à? ! Đè con người ta vào cây hôn lâu như thế, sinh viên thời nay đúng là chẳng biết ngại gì cả!

Nhưng Tiền Duy còn chưa kịp tỉnh táo lại sau nụ hôn vừa rồi, thì Lục Tuân đã lại hôn tiếp, nếu như nụ hôn vừa rồi chỉ dịu dàng lướt qua, thì nụ hôn này là kiểu bá đạo cưỡng thế và không cho từ chối, hai tay Lục Tuân nâng mặt Tiền Duy lên, khiến cô đành phải nghển cổ lên, đón nhận nụ hôn nóng bỏng từ Lục Tuân.

Đây là lần đầu tiên Tiền Duy biết, chỉ với một nụ hôn cũng có thể khiến con người ta hoa mắt chóng mặt như thế, thực ra cô không biết nụ hôn của anh rốt cuộc có mùi gì, nhưng giờ phút này, cô chỉ cảm thấy quanh ngưởi mình đều là hương vị của Lục Tuân, giống như những đồ vật hàng ngày anh sử dụng, quanh hơi thở của cô toàn là mùi của anh.

Chờ Lục Tuân kết thúc nụ hôn này, Tiền Duy mặt đỏ tới mang tai ánh mắt mông lung, luôn cảm thấy không thể nhìn thằng vào mắt anh được.

Cô vùng vẫy giãy chết kháng cự lại: “Anh làm thế này là phạm quy, không phải đã nói mới chỉ thử việc thôi sao? Tại sao lại ngang nhiên phạm pháp thế hả ?.”

Kết quả là với sự lên án của cô, Lục Tuân chẳng chút xấu hổ, anh nhìn thoáng qua Tiền Duy, ăn nói đầy lý lẽ : “Thử việc thì sao chứ, chẳng lẽ em cho người ta thử việc nhưng lại không trả lương? Anh chỉ lấy chút phúc lợi thì sao gọi là phạm pháp được?”

“…” Có một người bạn trai nhanh mồm và kiến thức pháp luật chuyên ngành rất vững thì phải làm sao… Tiền Duy nghĩ thầm, bây giờ cô hối hận còn kịp không?

“Thực sự là…” Lục Tuân lại liếc mắt nhìn cô, giọng anh nghe có vẻ hơi ảo não, sắc mặt cũng nhuộm một lớp hồng nhạt, “Cứ như vừa thấy em là anh xong đời rồi.”

Tiền Duy ngẩng đầu nhìn anh, Lục Tuân đưa mắt nhìn ra cách đó không xa, gương mặt ửng đỏ dần dần lan ra tới vành tai, giọng anh cũng trở nên thô lỗ khó kiềm chế: “Cứ nhìn em là lại muốn hôn em.” Anh dừng một chút, cứ như đang tự nhủ thầm với bản thân, “Người ta cũng muốn kiềm chế lắm rồi.”

Anh đưa mắt nhìn Tiền Duy, gượng gạo chuyển chủ đề câu chuyện: “Tiếp theo em định đi đâu?”

Tiền Duy đưa mắt nhìn đồng hồ: “Em phải tới thư viện làm việc!” Đúng là sắc đẹp làm mờ con mắt, mải ngắm mặt Lục Tuân nên suýt nữa cô cũng quên luôn vụ đi làm thêm! Nếu như bình thường, thì cô chẳng bao giờ mắc phải sai lầm cơ bản thế này!

“Vậy anh đưa em đến đó.” Lục Tuân nói xong, rất tự nhiên nắm lấy tay Tiền Duy, mặc dù mặt vẫn hơi đỏ, nhưng anh vẫn có thể duy trì sự tỉnh táo nhất định, mắt không chớp nắm tay Tiền Duy đi về phía trước.

Đến tận khi tới cửa thư viện Lục Tuân mới chịu buông tay cô ra.

Thư viện đại học A có một quy định bất thành văn, để giữ được bầu không khí tự học và đọc sách của các sinh viên, nhà trường quy định không cho các cặp đôi có hành vi thật thiết quá mức trong thư viên, bao gồm không được ôm, hôn, trêu đùa ầm ĩ trong thư viên. Sở dĩ quy định này được ban hành, là vì vào kỳ thi cuối kỳ của một năm nào đó, có mấy cặp đôi rất vô duyên, đến thư viện trò chuyện ồn ào ảnh hưởng đến các sinh viên khác tự học và ôn tập cho kỳ thi, dẫn tới ẩu đả xung đột giữa hai nhóm người, thậm chí vụ ấy còn được đưa bên bản tin của trường, lúc này nhà trường mới đưa ra quy định, không cho phép các cặp đôi có hành động thân mật trong thư viện trường. Nhiều năm trôi qua, mặc dù dạo này trường học đã không còn cưỡng chế sinh viên chấp hành quy định nữa, nhưng trải qua thời gian dài bồi dưỡng ý thức, quy định này đã ăn sâu vào máu biết bao thế hệ sinh viên, nếu có một đôi tình nhân nào không kiềm chế được mà anh anh em em trong thư viện, nhất định sẽ nhận được một làn sóng ánh mắt khiển trách lên án của mọi người.

Tiền Duy vừa tới cửa thư viện khu Đông do cô phụ trách thì nhân viên quản lý thư viện đã gọi lại cô.

“Tiền Duy, em tới đúng lúc lắm, thư viện sách cũ trên tầng bảy có một số lượng sách cần được sửa lại nên chuyển xuống tầng của chúng ta, em lên đó làm biên bản xác nhận với thầy Chu, rồi mang đống sách xuống sửa lại nhé.”

“Dạ, thầy Trương!” Tiền Duy nói xong, quay người liền nói nhỏ với Lục Tuân, “Em đi làm việc đây, anh mau về đi.”

“Anh lên mang sách xuống cho em.” Lục Tuân vẫn ra vẻ mắt cao hơn đầu kia, giờ phút này hai tay anh đút lại trong túi quần, cứ như vậy đứng đó, gương mặt vẫn lạnh lùng như thế, anh nhìn thoáng qua Tiền Duy, nói thêm, “Dù sao anh cũng muốn lên thư viện tầng bảy xem thử.” Có vẻ như để cho tự nhiên nhất, Lục Tuân lại nói, “Bình thường anh cũng hay lên đó mượn những cuốn sách cũ về hiệu lực pháp luật.”

Tiền Duy nghĩ, rõ ràng anh chưa bao giờ lên thư viện sách cũ ấy. Lục Tuân không biết, nhưng cô thì biết rất rõ, trên tầng thư viện sách cũ, vốn chẳng có những cuốn như kiểu hiệu lực pháp luật, một cuốn cũng không có, tất cả đều là sách chuyên ngành vật lý, cô rất muốn hỏi Lục Tuân, anh lên đó lấy sách pháp luật ở chỗ nào?

Khẩu thị tâm phi. Rõ ràng là vì anh lo sách quá nhiều sợ cô không mang xuống hết được.

Cho đến khi vào trong thang máy, Lục Tuân vẫn ra vẻ “anh chỉ tiện đường thôi”, Tiền Duy không lật tẩy anh, bởi vì cô cảm thấy, dáng vẻ khẩu thị tâm phi ấy cũng rất đáng yêu.

Thật hiếm thấy, hôm nay trong thang máy không có ai cả, trong không gian bịt kín, chỉ có Tiền Duy và Lục Tuân, ngay khi cô đang ngẩn người, có một bàn tay bỗng nắm lấy tay cô, Tiền Duy ngây ra, cô ngẩng đầu nhìn Lục Tuân một cái, thì thấy đối phương đang nhìn nút bấm thang máy không chớp mắt, dường như bàn tay ấm áp đang nắm lấy tay Tiền Duy kia không phải của anh vậy.

Thang máy thư viện khá cũ, tốc độ đi lên vô cùng chậm, Tiền Duy bình thường chẳng mấy kiên nhẫn với chiếc thang này, vậy mà hôm nay lại khác, đi cùng Lục Tuân, thì dường như những chuyện bình thường khiến cô khó chịu cũng trở nên dễ thương, thang máy thong thả ung dung cũng giống như cho cô thêm thời gian được ở cạnh người mình yêu vậy, Tiền Duy không nhịn được nhìn chằm chằm mặt nghiêng của anh.

Tay của cô đột nhiên nắm chặt lại, một giây sau Lục Tuân kéo Tiền Duy vào lòng mình.

Tiền Duy sốt sắng hẳn: “Camera! Trong thang máy có camera đấy! Thầy quản lý thư viện thỉnh thoảng cũng sẽ kiểm tra!”

“Vậy thì để bọn họ không nhìn thấy là được rồi.” Lục Tuân nói xong, vươn tay che kín chiếc máy quay, sau đó anh cúi người hôn Tiền Duy.

Ỷ vào ưu thế về chiều cao, anh ngang nhiên coi thường quy định, một tay che khuất máy quay, một tay ôm Tiền Duy, sau đó lại đè cô lên tường thang máy hôn thật sâu.

Vừa rồi anh còn nói sẽ kiềm chế cơ mà? ? ?

“Ting.”

Đáng tiếc tỷ lệ trong thang máy thư viện chỉ có hai người cũng rất thấp, nụ hôn đang trong giai đoạn say đắm, thang máy lại dừng.

Ở tầng năm, có người đi vào.

Tiền Duy vô ý thức muốn đẩy Lục Tuân ra, nhưng Lục Tuân vẫn đang hôn cô, Tiền Duy vừa cam chịu cảm giác mềm mại tê tê đầy ẩm ướt trên môi Lục Tuân, vừa chú ý quan sát xem bên ngoài có ai đi vào không, dưới hai cảm giác kích thích cô cảm thấy những giác quan trên người cứ như bị phóng đại, ngay cả bàn tay Lục Tuân đang đặt trên eo cô, cũng khiến cô có cảm giác dường như bàn tay ấy xuyên thấu qua áo cô mà chạm vào làn da nóng rực.

Trong đầu Tiền Duy xuất hiện nhiều suy nghĩ xấu, cô nghĩ, khó trách nhiều người thích vụng trộm như thế, cảm giác vụng trộm ấy quả thực cũng có chút kích thích…

Trong nháy mắt cửa

thang máy mở ra, Lục Tuân rốt cục vẫn chưa thỏa mãn kết thúc nụ hôn này, anh buông Tiền Duy ra, mặt hai người ửng đỏ, ai nấy đều thở hổn hển.

Tầng năm có ba nữ sinh đi vào, bọn họ vừa bước vào vừa trò chuyện, như thể họ vừa phá vỡ bầu không khí tươi đẹp vừa rồi.

Mà vì muốn che giấu tai mắt người khác, nên vừa rồi rõ ràng hai người còn đang ôm hôn nhau nồng nhiệt, thì giờ phút này một người đứng một bên hai góc thang máy. Nhưng cho dù như thế, Tiền Duy vẫn luôn có cảm giác nhìn mình và Lục Tuân lúc này, khiến cả thế giới có thể nhận ra gian tình giữa hai người họ…

“Ơ ơ, Lục Tuân kìa!” trong ba nữ sinh có một cô nàng mặt tròn bện tóc đuôi ngựa đang đẩy đẩy tay một cô bạn của mình, nói khẽ.

Hai chữ Lục Tuân cứ như là mật mã, hai nữ sinh mới vừa rồi còn đang nói cười ồn ào thì giờ đã nhỏ giọng thì thầm.

“Anh ấy chẳng bao giờ tới thư viện mà hôm nay lại gặp được…” Mặt khác có một nữ sinh đang ngây người nhìn Lục Tuân chăm chú.

Nữ sinh bện tóc đuôi ngựa nháy mắt ra hiệu, miệng còn mấp máy khẩu hình: “Cố lên! Tiến tới đi!”

Cuối cùng, trong ba nữ sinh cô nàng hoạt bát nhất bước tới trước mặt Lục Tuân, giọng cô hơi xấu hổ còn có chút e ngại, dường như đã lấy hết dũng khí: “Lục Tuân, anh có thể cho em xin số không?”

Nữ sinh này da trắng nõn, đôi mắt tròn to, bờ môi nhỏ, khuôn mặt thanh tú động lòng người, giọng nói dịu dàng mềm mại, đến ngay cả Tiền Duy cũng cảm thấy nếu cô là anh, chỉ sợ cũng khó mà từ chối yêu cầu xin số điện thoại của cô bé này.

“Không.”

Đáng tiếc xưa nay Lục Tuân vốn không phải người bình thường.

Giọng anh lạnh lùng, sắc mặt né tránh người ngàn dặm, chẳng hề giống người vừa ôm hôn Tiền Duy trong thang máy đến mức cửa mở cũng không chịu buông ra gì cả.

“Tôi có bạn gái rồi, cô ấy sẽ ghen.”

Nữ sinh bị từ chối vừa rồi còn cảm thấy buồn vì thái độ lạnh lùng của Lục Tuân thì giờ đã tò mò hỏi ngay: “Anh có bạn gái rồi sao?”

“Ừ.”

Bình thường nếu có thể dùng một chữ để giải quyết mọi chuyện Lục Tuân tuyệt đối sẽ không nói hai chữ, có thể dùng hai chữ để giải quyết mọi chuyện tuyệt đối sẽ không nói ba chữ, vậy mà hôm nay vô cùng bất ngờ, anh lại chủ động nói một câu dài hoàn chỉnh, đừng nói ba nữ sinh trước mặt anh, mà ngay cả Tiền Duy cũng cảm thấy bất ngờ.

Mặc dù bị từ chối, nhưng lại nhận được lời giải thích từ Lục Tuân, nữ sinh chủ động xin số kia cũng không cảm thấy xấu hổ thế nữa, rất nhanh đã tới tầng sáu, ba nữ sinh kia lại cười đùa vui vẻ đi ra khỏi thang máy, trong đó một người còn quay lại nhìn Lục Tuân một cái.

Trong thang máy rốt cục cũng chỉ còn lại hai người là Lục Tuân và Tiền Duy.

Tiền Duy cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô vẫn chưa hoàn hồn, mặt đầy oán giận nhìn Lục Tuân một cái: “Suýt chút nữa là bị người ta thấy rồi, anh làm em sợ chết khiếp!” Tiền Duy oán giận nói, “Chẳng phải anh nói anh sẽ kiềm chế à?”

Lục Tuân nói với giọng chẳng hề thấy tội lỗi: “Ai bảo em nhìn anh như thế.”

“Em nhìn anh thế nào?”

Lục Tuân ngẩng đầu, mất tự nhiên chuyển mắt: “Là như thế đấy.”

“Hả?”

“Là gương mặt trông ngu ngu đó đó.”

“Hả? ? ?”

“Cứ như rất mong anh hôn em ấy.”

Lục Tuân nghĩ như vậy, cũng thực sự đã làm vậy, anh vừa dứt lời, lại cúi người, ghé sát vào mặt Tiền Duy nhẹ nhàng hôn chụt một cái.

Khi anh đứng thẳng người dậy, thang máy đã lên đến tầng bảy, Lục Tuân khôi phục lại vẻ lạnh lùng hai tay đút túi, anh căn thời gian rất chuẩn, khi bước ra khỏi thang máy gương mặt anh vẫn bình tĩnh tự nhiên như thường, cứ như người vừa đè Tiền Duy hôn cô vài phút vừa rồi là một người khác vậy.

“Ngây ra đó làm gì?” Lục Tuân quay đầu đưa mắt nhìn Tiền Duy, “Sách nào cần mang xuống dưới, để anh bê cho.”

Nhìn gương mặt thản nhiên kia của Lục Tuân, Tiền Duy đột nhiên muốn đùa ác, cô giả vờ ngây ngốc nói: “À, chẳng phải anh muốn mượn sách pháp luật ở tầng bảy à?”

“…” Lục Tuân ngang nhiên nói, “Đột nhiên không muốn đọc nữa.” Anh đánh trống khua chiêng lườm Tiền Duy một cái, “Chỉ cho con gái các em thất thường, con trai bọn anh thì không được thất thường à?”

Được được được, anh đẹp trai, anh muốn có bảy hai phép thần thông cũng được luôn ấy chứ !

Sách cần chuyển từ thư viện sách cũ xuống tầng hai cũng không nhiều lắm, xếp sách lên xe đẩy chuyên dụng của thư viện chỉ cần chuyến một lần là đủ rồi, Tiền Duy hoàn toàn có thể tự đẩy xe được, nhưng Lục Tuân lại kiên quyết tranh việc với cô, để mình anh mím chặt môi xếp hết sách cần chuyển lên xe, sau đó mang xuống thư viện Nhị Đông.

“Anh về nhé.”

Lục Tuân chuyển sách xong, mới vẫy tay chào tạm biệt Tiền Duy.

*****

[Phư] : Mịa một chương mà 2 ông bà hôn nhau 3 lần có phải giết dân không ??? Ông Tuân ơi nhặt liêm sỉ lên đi kìa , đang rớt dưới đất đó =))) hihi 2 bạn yêu nhau cute deso :”> vì những chương thế này mà tui chọn đào bộ này đấy , giờ ngôn tình bão hòa quá tôi chả lựa được bộ nào để edit cả =)) Mai chủ nhật toy nghỉ theo luật lao động nhé , hẹn thứ 2 gặp lại . Thân ái và quyết thắng :”>

 

 

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện