Sau khi mọi người biết chuyện Từ Đan Đan đã kết hôn, cô đi học càng không được yên bình.
Ngày đầu tiên sau khi công khai đã nhận được hàng chục câu hỏi cùng một nội dung "Cậu thật sự kết hôn rồi?".
Sau đó, không chỉ cả lớp chú ý đến cô, mà là cả trường.
Mỗi lần đi ngang, đều nghe những lời xì xầm bàn tán về mình, cô chỉ đành lướt qua, xem như bản thân không nghe thấy gì cả.
Từ sau lần gặp mặt đó, cô và Chu Kim Ngân chưa gặp lại.
Hôm đó cô đã để lại địa chỉ cho cô bạn, để khi nào muốn gặp mình thì có thể đến tìm.
Vừa hay hôm nay là cuối tuần, cô không phải đi học, Chu Kim Ngân cũng được nghỉ, vậy là quyết định đến tìm cô nói chuyện.
Chu Kim Ngân tìm theo địa chỉ, cuối cùng cũng tìm được nhà cô.
Cô nhấn chuông hai cái, thím Chu đã chạy ra mở cửa.
Cô đi vào nhà, nhìn thấy Từ Đan Đan đang ngồi trên ghế sofa vẽ.
Chu Kim Ngân đi đến ngồi xuống bên cạnh cô.
Thím Chu mang ra một ly nước cam sau đó vào bếp tiếp tục làm việc của mình.
Từ Đan Đan bỏ bản vẽ trên tay xuống, nhìn cô bạn hỏi:
"Có mệt lắm không?"
"Không mệt.
Nhưng công nhận là nhà cậu khó tìm thật đó.
Không ngờ ở nơi thành phố xa hoa này, còn có một chỗ yên tĩnh như vậy."
"Thiên Kỳ không thích ồn ào, tớ cũng vậy, tớ thấy ở đây cũng tốt."
"Cậu vẫn không thay đổi gì cả."
Từ Đan Đan cúi đầu cười.
Sao lại không thay đổi chứ, cô đã thay đổi nhiều rồi, chỉ là người khác chưa nhận ra mà thôi.
Chu Kim Ngân uống một ngụm nước, sau đó hỏi thăm tình hình của cô.
Hai người nói chuyện một hồi, Chu Kim Ngân mới nhớ đến một chuyện:
"À đúng rồi, hôm trước tớ gặp Âu Xuyên, nghe nói anh ta làm ở công ty Dịch Tiêu."
"Ừ, từng gặp qua." Từ Đan Đan đối với tin tức này không hề có hứng thú.
So với chuyện nhắc đến anh ta, cô thấy việc cãi nhau với Dịch Thiên Kỳ còn thú vị hơn
"Tớ và anh ta có nói vài câu, anh ta có nhắc đến cậu."
"Anh ta nói gì?"
"Nói gì mà, anh ta còn rất yêu cậu, hối hận vì đã để mất cậu.
Nói chung là, toàn mấy lời tự trách, tớ nghe mà cảm thấy buồn nôn luôn."
Từ Đan Đan nghe vậy liền cười khẩy "Anh ta trở nên thâm tình từ lúc nào vậy.
Cậu cứ mặc kệ anh ta đi, e là thấy tớ sống tốt nên không cam tâm, muốn phá thôi."
"Cậu phải cẩn thận đó.
Không chỉ đề phòng anh ta, còn phải đề phòng cả em gái cậu."
"Tớ biết rồi."
Thím Chu làm xong cơm trưa, bước ra thông báo với cô "Cậu chủ nói hôm nay sẽ về ăn cơm.".
ngôn tình hài
Từ Đan Đan gật đầu tỏ ý đã biết, sau đó nói với bà "Vậy thím cứ chuẩn bị đi."
Đợi bà đi vào rồi, cô mới quay sang nói với Chu Kim Ngân "Hay là cậu ở lại ăn cơm với bọn tớ đi."
"Thôi, hôm nay phiền cậu rồi.
Lát nữa tớ có hẹn với bên công ty phỏng vấn đi ăn cơm, không ở lại làm phiền cậu nữa."
"Vậy lần sau nhất định phải ở lại đó."
"Được, tớ hứa."
Sau khi Chu Kim Ngân rời đi được một lúc thì Dịch Thiên Kỳ trở về.
Hắn bước vào nhà nhưng cô chẳng chút quan tâm, vẫn cúi đầu chuyên tâm làm việc của mình.
Hắn cởi áo vest đưa cho thím Chu, còn mình thì ngồi xuống cạnh cô hỏi:
"Không phải đã chuẩn bị cho em một phòng vẽ sao, còn ngồi ở đây, em không