xiaoyang520
Tất cả chương truyện xuất hiện ở những nơi khác ngoài truyenwiki1.com của @xiaoyang520 đều là REPOST KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP.
.
Đây không phải là phạm quy.
Đối với trận đấu giữa các lớp, quy tắc trên sân —— đừng nói là thần tượng đến làm cổ động viên, lớp nghệ thuật bỗng nhiên mời đội cổ động đến (theo phong cách Nhật đó là cách gọi điên rồ), cảnh tượng kia quả thực làm người ta khiếp sợ, mọi người chỉ có thể cười trừ.
Điều đáng ngạc nhiên là, các thần tượng năng động có tích cực đến đâu cũng không phá hủy được ý chí chiến đấu của các chàng trai lớp Minh Thần, ngược lại còn khiến cho bọn họ bùng cháy hơn nữa.
Minh Thần khá ngạc nhiên. Cậu trời sinh đã cong, có hơi khó hiểu tư duy của những thẳng nam này, vì vậy mới hỏi mấy nam sinh thủ phát: "Không bị đả kích sao?"
"Đương nhiên bị đả kích rồi."
"Vừa hâm mộ, vừa ghen tị, vừa oán hận! "
"Ngụy Á kia! Học giỏi hơn tôi! Cao hơn tôi! Mặt đẹp hơn tôi! Bây giờ đến cả nữ thần cũng đứng về phía cậu ta!"
"Tôi phát điênnnnn!"
"Cho nên mới càng phải đấu một trận."
"Muốn làm cậu ta mất mặt trước nữ thần."
Các nam sinh mồm năm miệng mười.
Cuối cùng trăm miệng một lời: "Đặc biệt "làm" A Á Á!"
Còn Minh Thần thì... so với các thẳng nam kia còn hăng hái hơn.
Một mặt, vì cậu với Ngụy Á có thù mới hận cũ.
Mặt khác... là khi cậu khen các thần tượng năng động đó có vòng eo thon như dao, Hoằng Quang cũng ngưỡng mộ nói một câu, cái gì mà: "Không hổ là thần tượng"—— cậu có chút... mặc dù cậu biết đối với trai thẳng là không thể, nhưng cậu vẫn muốn ánh mắt Hoằng Quang sẽ hướng về mình.
Xem như theo một nghĩa nào đó là "ai binh tất thắng"* đi. Nam sinh lớp Minh Thần bị đủ loại kíƈɦ ŧɦíƈɦ nên thể hiện rất hoàn hảo, thành quả "nhất chu đột kích" — chỉ mới hiệp đầu tiên đã đè bẹp được Ngụy Á.
(*: quân đau thương tất chiến thắng; quân đội bị áp bức vùng lên mà chiến đấu thì nhất định sẽ chiến thắng)
Kỳ lạ thay, hôm nay Ngụy Á hiếm khi lộ ra sơ hở. Không phải kỹ thuật không tốt, mà những động tác nhỏ cùng với những lời nói mỉa mai dư thừa đều ít đi, thậm chí còn ít nhắm vào Minh Thần như mọi lần. Trên sân bóng, việc hai bên tấn công, phòng thủ, va chạm với nhau là chuyện rất bình thường, ở trận đấu trước, cả người Ngụy Á kề sát Minh Thần khi cậu thay đổi phòng ngự nhiều lần, dùng cân nặng ép Minh Thần ra ngoài, nhưng hôm nay lại không dính vào nữa, cơ thể như có như không luôn giữ khoảng cách với Minh Thần...
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Minh Thần chơi xong một hiệp, mặc dù mồ hôi đầm đìa nhưng thể lực vẫn ổn, cậu cầm khăn lau mồ hôi, cảm thấy bản thân vẫn có thể kiên trì sang hiệp thứ hai "Hôm nay A Á Á gãy rồi?"
"Nữ thần đang đứng ngoài sân xem bóng" Hậu vệ của bọn họ tiếp lời "Đương nhiên phải thể hiện văn minh một tý, nếu không dọa nữ thần chạy mất thì làm sao đây?"
"Ồ..."
Minh Thần cảm thấy cũng có lý, gật đầu.
Hoằng Quang cười nói: "Còn